Anh mặc một bộ đồng phục của học sinh trung học, vai đeo cặp lệch một bên. Anh cứ như vậy ngồi trước mặt cô, nhìn thấy anh ở khoảng cách gần như vậy làm cô rất khẩn trương. Lần trước nhìn anh qua cửa kính ô tô với khoảng cách như vậy, cô chỉ cảm thấy đó chính là anh nhưng vẫn không thể khẳng định được. Có điều ngày hôm nay đối mặt với anh thế này, cô dám chắc chính là anh. Vả lại phía ngực áo trái của anh còn gắn một cái bảng tên nhỏ. Cô nhìn rõ đó chính là “Dương Vân Phi – lớp 12A”.
-“Em không sao chứ?” Anh huơ tay trước mặt cô.
-“Dạ…không…không sao.” Cô sực tỉnh.
-“Ừ cuốn sách này là em chọn sao?” Anh anh mỉm cười, đưa quyển sách cho cô.
-“Đúng rồi, là của em” Cô khẳng định.
Cô bé trước mặt anh có khuôn mặt như thiên thần, càng nhìn càng thấy đáng yêu như vậy. Anh đoán chừng cô bé cũng chỉ bảy – tám tuổi thôi, nhưng lại chọn một quyển sách Anh Ngữ cấp độ cao để học. Đúng là không tầm thường.
-“Ừm vậy em tiếp tục chọn sách đi. Anh phải về rồi.” Nói rồi anh quay đi, để lại cô đứng ngây người ở đó.
Nhìn bóng lưng anh quay đi, trong lòng cô không khỏi dâng lên chút đau xót. Đời trước đã không có được tình yêu của anh, liệu kiếp này cô có nên tiếp tục điên cuồng yêu anh hay chọn cách trốn tránh tình cảm, cắt đứt đau khổ đây.
Đang thất thần nhìn theo người vừa đi thì bỗng có bàn tay nắm lấy vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-luyen-van-phi/2764396/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.