Xe chạy đến ngã tư thì dừng đèn đỏ, một chiếc Mercedes màu xám bạc đậu ngay bên cạnh xe cô. Khoảnh khắc cô xoay lại nhìn ra ngoài, cô dường như chết lặng. Chàng thiếu niên ngồi phía sau chiếc xe đó, đôi mắt ấy, thần thái ấy cô sao có thể quên. Chỉ là gương mặt trước mắt cô không còn âm trầm và băng lãnh như trong tiềm thức, mà tràn đầy ánh sáng thanh xuân. Lẽ nào…
Anh ngồi đó nhìn về phía trước, đôi mắt cương nghị kia dường như chẳng chứa được bất kỳ điều gì. Cô vô thức đưa bàn tay muốn chạm vào gương mặt kia qua ô cửa kính, thì bỗng chiếc xe kia tăng tốc lướt qua. Đèn vừa chuyển xanh, chiếc Mercedes cũng rẽ sang đường khác chỉ có cô vẫn ngây người nhìn theo.
Anh của nhiều năm trước là thế này sao. Cô còn nhớ khi trước cô có lần hỏi Trần quản gia:
-“Dì Trần, dì trông anh ấy từ nhỏ đến lớn. Dì có còn giữ ảnh lúc nhỏ của anh ấy không? Sao trong nhà cháu chẳng thấy tấm nào cả?”
-“Thiếu phu nhân, cô cũng biết rồi. Trước giờ thiếu gia tính tình rất khép kín, lại không muốn người khác tự tiện đụng vào đồ của mình. Nên hầu như tất cả đồ của cậu ấy thì cậu ấy đều tự mình cất giữ. Người làm chúng tôi không tiện hỏi đến.”
-“À, vậy lúc nhỏ anh ấy thế nào, có đáng yêu không?”
-“Thiếu gia từ nhỏ đã rất ngoan lại lễ phép, lúc nhỏ ngày nào cũng đùa nghịch cùng người làm ở trong sân. Chỉ là từ khi ông bà chủ qua đời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-luyen-van-phi/2764387/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.