10
Tôi mới quay lại thành phố X năm nay, học xong đại học có tìm vài công việc nhưng đều không làm được lâu. Tôi chúa ghét loại công việc làm từ chín giờ sáng tan lúc năm giờ chiều, thản nhiên từ chức rồi cầm số tiền đã tích cóp mấy năm mở một cửa hàng bán kẹo ở đây. Có ngoại hình đẹp sẽ thu hút khách mua hàng dễ dàng hơn nhiều, dù sao thu nhập mỗi tháng đủ để nuôi sống tôi và Cookie.
Tôi cứ tưởng cuộc sống của mình sẽ lặng như mặt nước, không nghĩ sẽ gặp lại Yến Trạch.
Trong khi tôi còn mải đắm chìm trong hồi ức thì con chó ngốc nghếch kia đã kéo tôi lết đến gần Yến Trạch rồi, cái đuôi nó còn quẫy như điên. Trước lúc nó lôi tôi đến trước mặt Yến Trạch, tôi vội kéo cái khăn quàng cổ lên che mất nửa khuôn mặt, cảm thấy giờ là mùa đông quá ư may mắn, bản thân tôi lại cực kỳ sợ lạnh, ra ngoài đã quàng một cái khăn quàng.
11
Yến Trạch xoa xoa cái đầu chó của Cookie, yên lặng nhìn tôi vài giây, hỏi: "Chú chó này tên là gì vậy?"
Tôi không thể nghĩ ra cái tên nào hay chỉ trong một chốc được, tôi nhanh trí đáp tên nó là Đại Hoàng, Cookie gâu gâu vài tiếng tỏ vẻ phản đối.
"Đại Hoàng? Cái tên này hơi bình thường." Hắn khom lưng sờ sờ Cookie, xong đứng thẳng lưng lên đối diện với tôi "Chẳng bằng để tôi đặt tên cho nó, gọi là Cookie được không?"
Chả phải hỏi nữa cũng biết hắn nhận ra tôi rồi, nhưng tôi không muốn nối duyên: "Chẳng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-lan/229893/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.