Cố Diệp Canh khóe môi căng cứng, “Có ý gì?”
“Vinh Quân…”
“Cậu ấy làm sao?”
“Cậu ta cưỡng ép một tên lính quan hệ xác thịt, bị, bị phát hiện. Đối phương còn là đứa nhỏ vị thành niên, chỉ mới 17 tuổi.”
Đầu Cố Diệp Canh nổ bùm một tiếng, huyệt thái dương từng trận ngứa ngáy,mười mấy giây sau mới trấn tĩnh mà hỏi: “Chuyện khi nào? Cậu ấy ở đâu? Có phải là có hiểu lầm gì hay không?”
“Buổi tối ba ngày trước.” Chu Dật âm thanh có chút gấp gáp, “Diệp Canh, cậu không sao chứ?”
Khó có thể phân biệt được lúc này Cố Diệp Canh đang mê man hay giận dữ, hắn chỉ gầm nhẹ: “Tôi hỏi anh có phải có hiểu lầm gì hay không!”
“Diệp Canh, cậu…”
“Xin lỗi.” Cố Diệp Canh đỡ trán, “Em lập tức đến cơ quan, cậu ấy ở đâu?”
“Bị nhốt rồi.” Chu Dật thở dài, “Chuyện này ảnh hưởng rất ác liệt, cấp trên đã quyết định xử phạt rất nặng. Cậu tới đi, tôi lại toàn bộ câu chuyện cho cậu biết.”
Cố Diệp Canh ngồi trên ghế tài xế, liếc nhìn một phần văn kiện Chu Dật đem ra.
Bọn họ vừa mới đi đến cơ quan hành chính, người có gia thế như Chu Dật cũng không cách nào thuyết phục các thủ trưởng cho Cố Diệp Canh đến phòng tạm giam gặp gỡ Vinh Quân, khuyên can đủ đường mới cho mượn một phần văn kiện điều tra.
Hai người trở lại xe, Cố Diệp Canh xem, Chu Dật nói.
Ba ngày trước, hội lính mới tiến hành một buổi thi đấu đầu tiên. Vinh Quân dẫn dắt đội hai giành được chiến thắng, trong đó có một tên lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-huu-kho-vinh/127522/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.