(cây thường xuân leo tường)
_________________________________
Trong người Hồ Lai Lai đại khái có một thứ trang bị gọi là "sự đắc ý vênh váo" có thể duy trì tồn tại trong một khoảng thời gian nhất định. Bởi vì thẳng đến ngày hôm sau, cỗ hưng phấn này của cô vẫn chưa biến mất.
Buổi chiều thi xong vòng hai liền bắt đầu oanh tạc tài khoản WeChat đã tạo từ lâu của Diệp Mạnh Trầm.
Đầu tiên, thông báo một cái tin vui:
- - Em thi xong rồi, một trăm cái hôn một trăm cái hôn ( ̄▽ ̄)~*
Tiếp theo, công phu sư tử ngoạm:
- - Đúng rồi, có thể lát nữa em sẽ đi ngang qua công ty anh đó. Anh có muốn làm gì không? Trên tinh thần hay trên cơ thể đều được! Ví dụ như...... mời em vào công ty anh ngồi một xíu?
Ba phút sau.
- -...... Không có? Em đây trực tiếp về nhà?
Năm phút sau.
- - Em thật sự về nhà đó?
Nửa giờ sau.
- -...... Em về đây!
- - Ta hận.jpg
- - [ khổ sở ? ][ tan nát cõi lòng ? ][ héo tàn ? ][ bộ xương khô ?? ][ dao phay ? ][ bom ? ][ trái tim ❣️ ][ hoa hồng ? ]
Cuối cùng là liên tiếp các loại hình tượng biểu cảm sinh động để biểu hiện cảm xúc yêu hận đan xen ngay lúc này của cô. Chờ đến khi Diệp Mạnh Trầm nhìn thấy thì đã qua gần ba tiếng. Vì thế anh gọi điện lại, rất nhanh "đô" một tiếng được tiếp máy. Âm thanh thể hiện tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-diep-ho-lai/2157937/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.