(máy đánh bạc)
_________________________________
Tuy rằng người cũng như tên nhưng Hồ Lai Lai cũng có lúc rất hiểu chuyện.
Từ khi biết Diệp Mạnh Trầm đang bận rộn xử lý chuyện công ty. Cô cũng không còn cứ lâu lâu lại chạy đến trước mặt anh lắc lư nữa. Quả thật ngang với hoà thượng thanh tâm quả dục. Lý Hàn Thu lo lắng cô cứ như vậy sẽ nghẹn chết. Mạnh mẽ lôi kéo cô một hồi, nói là muốn đi học lái xe.
Sự thật chứng minh, chiêu này cực kì có tác dụng. Bởi vì nhờ mỗi ngày lăn lộn trong tiếng mắng chửi không trùng lặp của huấn luyện viên, thời gian trôi qua rất nhanh.
Đương nhiên trừ bị mắng mỏ, thỉnh thoảng cô còn có một ít tin tức tốt xen kẽ.
Tỷ như, hôm nay nhận được thông báo trúng tuyển. Hồ Lai Lai rốt cuộc cướp được vé vào bảo tàng. Lại tỷ như, ngày tham quan bảo tàng hôm đó cô đã nhận được tin tức của vị sư phụ mất tích đã lâu. Vì thế cô không nói hai lời, đi một chuyến tới tiệm tạp hoá đồ cổ gần đó.
Ngoài cửa tiệm được dựng một cái ô che nắng lớn. Ở bên cửa có một chiếc Slot Machine (lão hổ cơ/máy đáng bạc tự động),có một ông chú mập mạp tầm 40 tuổi đang ngồi trên máy. Từ khi cô sáu tuổi lần đầu tiên tới nơi này, chiếc máy này đã bị hắn độc chiếm. Đến nay đã mười mấy năm hắn vẫn còn độc chiếm.
Những người xung quanh không biết tên của hắn, trực tiếp gọi hắn là Lão Hổ. Hồ Lai Lai cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-diep-ho-lai/2157928/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.