Sau khi Hàn Diệp khải hoàn trở về, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã an bài thỏa đáng chuyện lớn nhỏ trong triều, sau đó, đến thiên lao.
Trong ngục, Cơ Phát ngồi bó gối thẩn thờ trên đống cỏ khô, Hàn Diệp đã ra lệnh không được dụng hình, từ sau hôm đó, Cơ Phát bị giam trong thiên lao, một ngày ba bữa, lấy cỏ khô làm chăn, nhưng thân thể kỳ thật được nghỉ ngơi tốt hơn một chút.
Hàn Diệp bước vào phòng giam của Cơ Phát, vừa định mở miệng, liền nghe thấy Kỳ Vương ở phòng giam bên cạnh la hét mắng chửi, vì thế liền ra lệnh cắt lưỡi Kỳ Vương.
Cơ Phát kinh ngạc nhìn Hàn Diệp, Hàn Diệp đi đến đến đống cỏ khô đối diện Cơ Phát, ngồi xuống, bật cười nói, "Đừng nhìn ta như vậy, hắn ta biết quá nhiều, nhưng ta không muốn biết, cũng không muốn cho người khác biết."
"Là bệ hạ để ngươi đến thẩm vấn ta?" Cơ Phát quay đầu, hỏi Hàn Diệp.
"Bệ hạ... Ý ngươi là tiên hoàng, hay là... Trẫm?" Hàn Nhìn ngước mắt nhìn Cơ Phát, nghĩ khí bình tĩnh, không nghe ra cảm xúc.
"Hắn chết rồi?" Cơ Phát giật mình. "Sao có thể... Không phải cơ thể hắn vẫn luôn khỏe mạnh sao?"
"Đó là tiên hoàng cố ý gạt ngươi, để Ngu Quốc không manh động, nói thử xem, ngươi đã hạ độc thế nào?"
"A... Thế mà lại bị lão hồ li này lừa gạt, hại ta uổng phí nhiều tâm tư như vậy, thiệt hại nhiều tướng sĩ như vậy." Cơ Phát cười khổ. "Lão hồ li này thật gian xảo, ta chỉ có thể hạ độc vào trong nhiên hương, độc từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-co-diep-tan-tam-tan-tam-sinh-kiep/224131/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.