Khi Từ Tấn được đưa đến Cần Chính Điện, một lão thái giám tóc bạc quỳ trên đất, không ngừng dập đầu kêu oan. Từ Tấn hai tay mang cùm sắt, quỳ bên cạnh lão thái giám. "Từ Tấn, ngươi có nhận ra người này không?" Hàn Diệp ngồi trên long ỷ, dáng vẻ oai nghiêm. Từ Tấn quay đầu nghi hoặc nhìn lão thái giám xa lạ, trên trán đầy máu, vô cùng đáng thương, đáp, "Không nhận ra." "Ngươi suy nghĩ cho kỹ, tội khi quân không phải trò đùa đâu." Hàn Diệp ngắm chiếc nhẫn hộ tiễn trên tay, giống như vô tình lướt qua phản ứng của Từ Tấn. "Ta chưa từng nhìn thấy vị này." Từ Tấn ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Diệp, "Nếu ngươi muốn giết ta diệt khẩu, trực tiếp động thủ là được, cần gì bịa đặt tội danh, liên lụy người vô tội." Lão thái giám nghe vậy, ngẩng đầu cảm kích nhìn Từ Tấn một cái, run giọng nói, "Bệ hạ thánh minh, lão nô và thái tử Ngu Quốc thật sự chưa từng tiếp xúc, Dịch Đình Cục nô tài đang ở là nơi chất tử không thể đặt chân đến, sao có cơ hội liên hệ tình báo với chất tử điện hạ? Nhất định là có người vu oan hãm hại! Mong thánh thượng minh xét!" "Không thể đặt chân đến?" Hàn Diệp cười nhạo một tiếng, "Hôm đó hắn đêm khuya xuất cung, nơi đó lại gần cổng vào của Dịch Đình Cục. Nếu trẫm nhớ không lầm, hôm đó cũng là ngươi tiếp nhận đồ ăn chất tử mua về, đưa thẳng đến Cần Chính Điện." "Oan cho lão nô quá! Bệ hạ! Hôm đó lão nô chỉ một lòng muốn có cơ hội ở gần hầu hạ bệ hạ, mong bệ hạ minh giám!" Vương công công sợ tới mức mồ hôi ướt đẫm, lại bắt đầu dập đầu liên tục. "Dục gia chi tội, hà hoạn vô từ*, bổn vương hôm nay cũng coi như được mở rộng tầm mắt, không ngờ, Tĩnh Quốc ngươi muốn định tội đều là dựa vào phán đoán sao?" . truyện kiếm hiệp hay *Dục gia chi tội, hà hoạn vô từ: Muốn hại người, cho dù không có lỗi gì, cũng có thể thêu dệt tội danh để làm lý do "Được, vậy trẫm sẽ khiến ngươi tâm phục khẩu phục, người đâu." Hàn Diệp ra lệnh, hai người ngoài điện bị áp giải vào. Từ Tấn quay đầu nhìn, một trong số đó khoảng năm mươi tuổi, mặc y phục giống như dân thường, nhưng hình như nhìn có chút quen mắt, người còn lại đã bị dụng hình, cả người toàn là máu, không nhịn được rên rỉ, dĩ nhiên mặt mũi bầm dập không thấy rõ diện mạo. Người dân thường kia thấy cảnh tượng thê thảm của người còn lại, sợ đến mức tái mặt, run như cầy sấy. Hàn Diệp trao đổi ánh mắt với Lưu công công, Lưu công công liền đi tới trước mặt hai người, nói với dân thường kia, "Ông chủ Lý, vị tiểu công tử bên cạnh ngươi trông có giống một khách quen hơn mười năm trước của ngươi không?" Ông chủ Lý quan sát Từ Tấn một hồi, chợt nhận ra, "Giống! Đúng rồi! Hôm trước vị tiểu công tử này đến mua đồ ăn, tiểu dân đã cảm thấy quen thuộc, mười mấy năm trước khi tiểu điếm vừa mới khai trương, kinh doanh sa sút, lúc ấy tiểu công tử của phủ Hữu tướng thường xuyên đến chiếu cố, quả thật có vài phần giống với vị công tử này!" Từ Tấn lúc này mới nhớ ra người này chính là ông chủ của tiệm đồ chiên ngày ấy, chẳng trách có chút quen mắt. "Tốt, vừa nãy trong lời khai trình lên, ngươi nói tiểu điệp của ngươi là Thải Điệp trước đây từng làm cung nữ trong cung, ba tháng trước xuất cung, gả đến Lương Châu, là thật hay giả?" Lưu Công Công tiếp tục nói. "Là thật là thật! Tiểu nhân và tiểu điệp vốn người người Lương Châu, khi cha nó còn sống đã định hôn sự cho nó, năm đó Lương Châu hạn hán, trong nhà chỉ còn lại hai ta, vì vậy chúng ta mới đến kinh thành kiếm sống, sau khi nó nhập cung nhà chồng vẫn luôn chờ đợi, cho nên vừa xuất cung đã được nhà chồng đón đi rồi." "Tốt." Lưu công công đổi mặt với Từ Tấn. "Lão nô xin hỏi thái tử, người từ Ngu Quốc vào Tĩnh, có từng đi ngang qua Lương Châu không?" "Lương Châu là đường duy nhất để vào Tĩnh Quốc, sao có thể không đi ngang qua?" Từ Tấn thiếu kiên nhẫn nói. "Thái tử đúng là thẳng thắn." Lưu công công cười nói, cúi người đặt một tờ giấy trước mặt cả ba người, hỏi nam tử đang quỳ rạp trên mặt đất, "Đây là bản ghi chép cung nhân lui tới tiệm Lý Ký gần đây, trong đó có ghi lại, trưa hôm qua ngươi mua đồ ăn nhẹ ở tiệm Lý Ký đưa đến chỗ Vương công công, có đúng không?" Nam tử gian nan gật đầu. Lưu công công đứng dậy, hành lễ với Hàn Diệp, "Lưới pháp luật tuy thưa nhưng khó lọt, ngươi tự cho là thiên y vô phùng*, nhưng kỳ thật đã sớm bị bệ hạ nhìn thấu." *Thiên y vô phùng (áo tiên không nhìn thấy vết chỉ khâu): Vô cùng hoàn mỹ, tự nhiên, không lộ dấu vết, không chút sơ hở Từ Tấn không hiểu ông ta có ý gì, có chút khó hiểu. Lưu công công nói với Từ Tấn, "Ngu Quốc biết rõ bệ hạ và công tử Cơ Phát quá cố tình nghĩa sâu đậm, cho nên mới tìm một người có bộ dạng giống công tử Cơ Phát làm thế thân cho thái tử đến Tĩnh Quốc làm chất tử, mưu đồ chiếm được sự tín nhiệm của bệ hạ, làm loạn triều chính, nhưng ngươi từ nhỏ lớn lên ở Ngu Quốc, mà khi công tử Cơ Phát rời đi, ngươi vẫn còn nhỏ, nếu muốn bắt chước cử chỉ của công tử Cơ Phát, nhất định phải có người chỉ dẫn, mà Thải Điệp chính là cung nữ chưởng sự của công tử Cơ Phát năm đó, ba tháng trước đúng vào lúc Ngu Quốc trình lên thư xin hàng, Thải Điệp xuất giá đến Lương Châu, con đường mà muốn vào Tĩnh Quốc nhất định phải đi qua, khi ngươi đi ngang qua đó sẽ cho ngươi biết mọi thông tin về công tử Cơ Phát, để ngươi luyện tập trước. Sau khi ngươi vào Tĩnh Quốc, tiếp cận bệ hạ, muốn tạo cơ hội tình cờ gặp bệ hạ, mà người tiết lộ hành tung của bệ hạ cho ngươi, chính là ông chủ Lý, Vương công công và Cao thị vệ." "Hả?" Từ Tấn ngẩn ra, đang nói gì vậy? Lưu công công tiếp tục nói, "Công tử Cơ Phát khi còn trẻ đã nhiều lần đến tiệm Lý Ký, sau khi công tử ly thế, bệ hạ đã tìm ra rất nhiều mật thám Ngu Quốc từ chỗ của Kỳ Vương và Tả tướng, không ngờ tiệm Lý Ký mới là trạm tình báo thật sự của Ngu Quốc, ông chủ Lý nhờ vào khách hàng phần đông là người trong cung để tìm hiểu tin tức trong cung, rồi sau đó Cao thị vệ và Vương công công sẽ truyền tin tức lại cho ngươi. Ngày ấy ngươi đêm khuya xuất cung là mượn cớ mua đồ ăn khuya để trao đổi tin tức với ông chủ Lý. Trong cung ai cũng biết Hiền phi nương nương một lòng ái mộ bệ hạ, thường phái người tìm hiểu hành tung của bệ hạ, vì thế Cao thị vệ mượn cơ hội qua lại với cung nhân của Hiền phi nương nương, điểm này có nội giám chưởng sự trong cung nương nương làm chứng, cho nên, trưa hôm qua Cao thị vệ lấy được tình báo từ chỗ ông chủ Lý, lại đem tin tình báo và tin tức tìm hiểu được từ chỗ Hiền Phi nương nương báo lại cho Vương công công, Vương công công thân ở Dịch Đình Cục, vốn hiểu biết nhiều về hậu cung, nên cuối cùng hắn truyền lại tin tức này cho ngươi đương nhiên là không thành vấn đề. Như vậy cũng đã giải thích được vì sao ngươi nắm rõ hành tung của bệ hạ và chuyện của phi tần, mà ngươi biết được đêm qua bệ hạ sẽ đến Thiên Lý Trì, liền để Vương công công dụ Hiền Phi đến đó, lại để Cao thị vệ cải trang thành bệ hạ bất kính với nương nương, đợi bệ hạ đi ngang liền dẫn dụ mọi người vào xem, chính là muốn bệ hạ dưới cơn thịnh nộ xử tử Hiền Phi nương nương, nương nương là Nam Yên công chúa, đến lúc đó Nam Yên ắt sẽ trở mặt với Đại Tĩnh, Ngu Quốc ngươi mượn cơ hội kết minh cùng Nam Yên, Đại Tĩnh ta trước sau đều có địch. May mà bệ hạ tuệ nhãn như đuốc, cho Hiền phi cơ hội giải thích, nương nương nói, Vương công công truyền giả lệnh của bệ hạ, dẫn nương nương đến Thiên Lý Trì. Hoàn toàn khớp với hành tung của thái tử, không biết lão nô có quên chỗ nào không?" Vừa dứt lời, Vương công công, ông chủ Lý, Cao thị vệ quỳ trên đất đồng loạt kêu oan, còn Từ Tấn thì trợn mắt há mồm, "Tĩnh Quốc các ngươi... Muốn vu oan giá họa đều chơi lớn như vậy sao..."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]