Tiệc tiếp đón thái tử Ngu Quốc cứ như vậy qua loa kết thúc, trong yến tiệc Hàn Diệp giống như người mất hồn, các quan đều lo sợ nhưng không dám nhiều lời, mà Từ Tấn cũng tức giận, không ăn uống được bao nhiêu.
"Sao lại như vậy! Hoàng đế Tĩnh Quốc này sao lại đáng ghét như vậy! Dám sỉ nhục bổn vương trước mặt mọi người!" Từ Tấn trở về, trút hết cơn tức giận nghẹn suốt cả đêm ra.
"Điện hạ, người mắng được một canh giờ rồi, uống ngụm trà thấm giọng đi." Ngô Dư buông hạt dưa trong tay, lấy một chén trà trên bàn đưa cho Từ Tấn.
Từ Tấn nhận trà, uống một hơi cạn sạch, đập chén rỗng lên bàn, tức giận nói, "Phải ghi sổ kỹ cho bổn vương, còn nhiều thời gian, cẩu hoàng đế, ngươi đợi đó cho ta, sẽ có một ngày ta báo thù rửa hận!"
"Nếu điện hạ muốn báo thù, thật ra mạt tướng có một kế." Ngô Dư để chén trà của Từ Tấn vào chỗ cũ, nghiêm mặt nói.
"Ồ? Nói thử nghe xem." Từ Tấn vội ngồi xuống.
Ngô Dư cũng ngồi xuống bên cạnh Từ Tấn, thấp giọng nói, "Hôm nay trong yến tiệc, điện hạ có phát hiện sau khi hoàng đế Tĩnh Quốc nhìn thấy điện hạ xong, thần sắc hoảng hốt, dường như vô cùng sợ hãi."
"Có sao?" Từ Tấn nhớ lại một chút, lúc đó y vừa xấu hổ vừa tức giận nên không chú ý đến phản ứng của Hàn Diệp.
"Đúng là như vậy." Ngô Dư đáp. "Theo mạt tướng thấy, hoàng đế Tĩnh Quốc nhất định là đã thấy thứ khiến hắn hoảng sợ đến cực điểm, mới có bộ dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diep-co-diep-tan-tam-tan-tam-sinh-kiep/224126/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.