Diệp Đông luyện chế những thuốc này dịch, dược lực đều là vô cùng mạnh.
Ngay từ đầu còn không có gì cảm giác.
Nhưng mà.
Rất nhanh.
Dung dịch dược của Diệp Đông dần lan ra khắp cả người, bắt đầu thấm vào da.
Diệp Đông cảm thấy tất cả kinh mạch trong cơ thể đều sắp phồng lên như sắp vỡ tung.
Anh cảm thấy da thịt mình rất ngứa ngáy.
Xương tủy dường như đang bị thiêu đốt.
Cảm giác của Diệp Đông lúc này như là bị hàng ngàn con kiến cắn trên người.
Cảm giác này, đối với ai mà nói, e rằng đã chịu không được, đã hét lên thất thanh rồi.
Thế nhưng, Diệp Đông dùng sức nghiến răng.
Anh nghiến răng, thậm chí còn phát ra âm thanh siết chặt, anh thậm chí cắn chặt môi đến bị chảy máu.
Toàn thân anh căng cứng, các cơ bắp đều muốn nổ tung.
Một canh giờ.
Hai canh giờ.
Ba canh giờ.
Đã được sáu canh giờ.
Loại cảm giác này không chỉ biến mất, ngược lại còn tăng dần lên.
Dù gì thì Diệp Đông cũng là một người thường.
Anh cuối cùng cũng không chịu nổi.
“A…”
Diệp Đông gào thét lên.
Anh đã chịu đựng đến cực độ.
Tiếng hét như sư tử, hổ gầm.
Hai bảo vệ canh gác ngoài cửa nghe thấy âm thanh này cũng cảm thấy lo sợ.
Dường như âm thanh này đã làm ảnh hưởng đến tinh thần của họ.
Bọn họ thậm chí cũng trở nên hoảng hốt.
Hai nhân viên bảo vệ lại lo lắng..
“Diệp thiếu, ngài sao vậy?”
Hai nhân viên bảo vệ lập tức hét lớn hỏi.
Nhưng mà đáp lại họ chỉ là tiếng hét của Diệp Đông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vuong-o-re/371849/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.