Diệp Đông tản phát ra luồng sát khí lạnh lẽo này, tựa như cơn gió thu cực lạnh cuốn sạch hết lá vàng vậy!
Nó khiến nhiệt độ môi trường xung quanh cũng trực tiếp giảm xuống mười độ!
Ngay cả đám người Vạn Giang Hà cũng không chịu được mà rùng mình ớn lạnh.
Diệp Đông lên tiếng nói: “Vạn Giang Hà, ông chuẩn bị giúp tôi một chiếc trực thăng.”
Vạn Giang Hà vội vàng đáp lời: “Vâng, cậu Đông.”
Chỉ vỏn vẹn năm phút sau đó.
Ước chừng có ba chiếc trực thăng xuất hiện ở cổng vào sơn trang Thánh Hào.
Diệp Đông, Phong Ngụy Nghiêm, Phùng Tác Thành, Thẩm Vạn, Thẩm Thiên Vượng, Thẩm Chấn, Đào Quốc Nghiệp vội vàng lên trực thăng.
Còn về ông cụ Đào Phong Hoa cùng với mẹ anh Đào Xuân Hương, Diệp Đông để mọi người ngồi xe trở về là được rồi.
“Cậu Đông, tôi cũng cùng đi với cậu, có lẽ có thể góp chút sức lực?”
Vạn Giang Hà vội vàng lên tiếng.
Diệp Đông khoát tay, anh nói: “Không cần đâu.”
“Nếu như có cần gì, tôi sẽ liên lạc với ông.”
Ngay sau đó.
Chiếc trực thăng phát ra một tràng âm thanh gầm rú rầm rầm của tiếng động cơ, sau đó nhanh chóng bay lên không trung.
Đám người Vạn Giang Hà đưa mắt nhìn theo đến khi chiếc trực thăng biến mất khỏi tầm mắt, sau đó mới chuẩn bị rời khỏi.
“Đuổi sạch bọn họ đi đi!”
Vạn Giang Hà liếc mắt nhìn đám người nhà họ Vương và nhà họ Dương rồi nói.
“Lão gia chủ, có cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vuong-o-re/2286629/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.