Vẻ thất vọng tràn ngập trên gương mặt Dương Mỹ Lệ.
“Đào Quốc Nghiệp, không ngờ ông không biết cách thân thiết với chị cả thì thôi đi, ngược lại khiến mối quan hệ ngày càng xấu hơn! Chắc chắn nguyên nhân là do ông, bằng không chị cả sẽ không mắng chửi ông nhục nhã như thế!”
“Ông và Đào Xuân Hương mau xin lỗi chị cả đi!”
Dương Mỹ Lệ không phân rõ phải trái trắng đen mà nói.
Mặt khác, bà ta gọi Đào Mai là chị cả nhưng lại gọi thẳng tên của Đào Xuân Hương chứ không gọi bà là chị hai.
Đào Quốc Nghiệp nói: “Dương Mỹ Lệ, bà đừng cố tình gây chuyện nữa, bà vốn chẳng biết đầu đuôi sự việc ra sao cả.”
Ngay lúc này.
Thẩm gia chủ Thẩm Thiên Vượng bỗng lên tiếng.
“Vương Thiếu Khanh, Đào Mai, các người đối xử với người thân của mình như vậy, thật sự sai hoàn toàn!”
Vương Thiếu Khanh hừ lạnh một tiếng.
“Chà! Tôi vẫn không chú ý, thì ra Thẩm gia chủ nổi danh khắp nơi cũng đến đây!”
“Tôi nhớ trước kia khi đến nhà các người còn không được bước vào cửa nữa kìa.”
“Hừ, không ngờ các người cũng đã trở thành chó săn của Diệp Đông rồi sao? À, cũng đúng thôi! Có lẽ các người cảm thấy thế gia y dược nhà họ Lý rất lợi hại đúng không, vì vậy mới nói chuyện thay Diệp Đông!”
Thẩm Thiên Vượng vô cùng giận dữ, ông ta hừ lạnh: “Cậu Đông không cần ai chống lưng cho cậu ấy cả, bởi vì chính cậu ấy chính là chống lưng, là thế lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vuong-o-re/2286612/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.