Mà ngay cả mấy doanh nghiệp đại lý đã đặt hàng, Lưu Quốc Nghiệp và Liên Thục Giai cũng gọi điện thoại.
Mà mấy đại lý này cũng đều cho ra đáp án tương tự.
“Tổng giám đốc Lưu, ngại quá, hiện tại chúng tôi hơi kẹt, không dám lấy nhiều hàng hơn nữa. Xin ông hiểu cho!”
Nói xong, bên đại lý này nhanh chóng cúp máy.
Sau khi bên đại lý này cúp máy còn lộ rõ vẻ buồn bã ủ dột: “Giá trị đám hàng hóa này đã ước chừng hơn mười triệu tệ… tôi thấy chắc đều thành hàng tồn đến nơi rồi!”
“Thôi thì coi như để kỳ hảo với Lý gia đi! Tôi còn cần tiêu thụ thuốc của Lý gia mà!”
Một đại lý khác lại bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Tổng giám đốc Tôn, thế này nhé, nể mặt cô, tôi đặt thêm năm bộ đi!”
“Nhưng tôi không cách nào đặt nhiều hơn nữa đâu! Dù sao thì định giá sản phẩm của cô thật sự cao quá, tôi bỏ vốn cũng rất phiêu lưu…”
Sau khi cúp máy.
Bên đại lý này cũng lẩm bẩm một hồi: “Mình đặt thêm năm bộ coi như tăng công lao cho Lý Mỹ Na! Hy vọng sau này mua thuốc của công ty nhà họ có thể được hạn mức cao hơn…”
Đám đại lý này thật lòng không coi trọng công ty Quốc tế Phong Vân chút nào, chủ yếu là muốn làm Lý Mỹ Na vui vẻ, sau này bọn họ mua thuốc của Hồi Xuân Đường sẽ được chăm nom nhiều hơn…
Còn một đại lý nữa.
“Tổng giám đốc Lưu, tôi đặt thêm ba mươi bộ đi!”
Người đại lý này là khách hàng cũ thường xuyên hợp tác với Lưu Quốc Nghiệp, quan hệ không tồi chút nào. Lúc này đối phương cho rằng Lưu Quốc Nghiệp gặp khó, thành ra khẽ cắn môi đưa ra quyết định này.
Đương nhiên, còn có rất nhiều đại lý thương uyển chuyển từ chối đặt thêm hàng, thậm chí còn biểu đạt một ý tứ khác…
Nói là bọn họ đến giờ không lui hàng đều vì nhân nhượng quan hệ hợp tác tố đẹp trước kia…
Sau khi gọi điện thoại một vòng.
Lưu Quốc Nghiệp, Lý Mỹ Na và cả Liên Thục Giai đều mỏi mệt lại mất mát.
Trong lúc đó còn có công ty đại diện của hai minh tinh vốn đồng ý đại diện cho các sản phẩm này gọi điện tới, tỏ vẻ không thể làm đại diện thương hiệu, không xem trọng sản phẩm này.
Chuyện này khiến tâm trạng bọn họ càng thêm suy sụp.
Diệp Đông lại cười đến thoải mái.
“Cậu, Mỹ Na, Thục Giai, không cần lo lắng quá đâu.”
“Mọi người cũng không ăn cơm cả ngày nay rồi, chúng ta đi ăn tối đã!”
Diệp Đông nói.
Liên Thục Giai trả lời: “Nhưng mà…”
Diệp Đông nói: “Không có nhưng nhị gì cả, quan trọng nhất là ăn no không đói bụng!”
Lưu Quốc Nghiệp, Lý Mỹ Na và Liên Thục Giai nghe Diệp Đông bố trí, đi ăn cơm tối.
Tuy rằng trong lòng không vui lắm khiến bọn họ không ăn bao nhiêu, nhưng coi như đã ăn bữa tối.
Diệp Đông thì tu tập võ đạo cả ngày nay, khá đói bụng, ăn như hùm như sói.
“Diệp Đông, sao anh chẳng lo lắng gì cả thế!”
Liên Thục Giai lộ ra chút uể oải.
Diệp Đông đáp: “Thục Giai, yên Mỹ Na, cùng lắm đến sáng mai thôi, chúng ta sẽ cung không đủ cầu.”
“Những đại lý đặt thêm hàng thì sau này chỉ cung ứng hạn mức bọn họ đặt thêm, đại lý nào không lấy thêm thì chỉ cung ứng số họ hiện có thôi, đừng tăng!”
Diệp Đông nói những lời này vẫn là dáng vẻ chém đinh chặt sắt như cũ, tựa như đảm bảo hạn ngạch tiêu thụ sẽ tăng lên vậy.
Liên Thục Giai, Lý Mỹ Na lại vẫn cứ buồn bã ủ rũ.
Mà bọn họ bị Diệp Đông an trí, đành phải hậm hực, mất mát đi nghỉ.
Buổi tối.
Tại một nhà giàu nào đó của Hoa Quốc.
Phú hào này chính là một bên đại lý tiêu thụ, tên Hoàng Phúc.
“Bà xã, đây là một lọ Nghịch Nhan Thủy, em dùng thử đi! Nghe nói hiệu quả không tồi!”
Lúc Hoàng Phúc nói những lời này thật ra biểu hiện đến ỉu xìu xìu.
Theo cái nhìn của ông ta, sản phẩm này chắc chắn là ế chỏng gọng.
Nhưng nói cho cùng cũng không thể lãng phí hết đúng không!
Vậy thì đành đưa cho bà xã nhà mình dùng vậy.
Bà xã Hoàng Phúc cũng biết ông ta chịu áp lực rất lớn: “Ông xã, đừng tạo áp lực quá lớn cho mình!”
“Cùng lắm thì để em dùng thường xuyên một chút, cũng không lãng phí mà.”
“Đúng rồi, em còn có thể tặng cho vài bà bạn thân nhà giàu khác, tăng cường giao thiệp, có thể hỗ trợ làm ăn của anh luôn…”
Lúc này, bà xã của Hoàng Phúc lập tức uống một lọ.
Sau đó bà còn đưa cho hai người bạn thân nhà giàu khác, mỗi người một lọ.
Hai bà bạn nhà giàu của vợ Hoàng Phúc biết một lọ Nghịch Nhan Thủy giá mười triệu tệ thì chỉ cảm thấy vợ Hoàng Phúc nói đùa với mình.
Cùng lúc đó, tại chỗ của một minh tinh nữ đã hơn bốn mươi tuổi. Với minh tinh mà nói, độ tuổi này là một khoảng tuổi tác vô cùng xấu hổ.
Mà mặt của minh tinh này đã có rất nhiều nếp nhăn và đốm…
Nhưng ngày mai cô ta cần tới một tổ chuyên mục của game show để thử vai, mà trạng thái này thử vai thì thất bại là cái chắc rồi. Sau này cô ta nhận được game show sẽ ngày càng ít đi…
Cô ta dùng đủ loại đồ trang điểm, axit hyaluronic vân vân cũng không có tác dụng, chính cô ta cũng rất buồn bực.
“Chị Diêu, hay chị thử dùng sản phẩm này xem? Biết đâu lại có tác dụng!”
Trợ lý của cô ta cũng hoàn toàn bất đắc dĩ.
Trợ lý cơ bản là phải theo minh tinh kiếm cơm ăn!
Đương nhiên là nếu minh tinh nổi danh thì trợ lý cũng cơm no rượu say theo.
Nữ minh tinh được gọi là chị Diêu nhìn trợ lý của mình, lại nhìn đồ trang điểm đối phương đang cầm.
“Mỹ phẩm này cũng là một nhãn hiệu chưa nghe danh bao giờ…”
“Haizz, chắc tôi cũng chỉ hợp với loại nhãn hiệu như thế!”
Trợ lý nói: “Chị Diêu, Mỹ Dung Sương này trị giá hơn mười nghìn tệ đấy…”
Chị Diêu nghe trợ lý nói vậy thì khẽ lắc đầu: “Cậu bị người ta lừa rồi… Nhưng đằng nào cũng mua rồi, để tôi dùng thử xem!”
Thật ra lúc chị Diêu nói vậy thì trong lòng rất bi thương.
Hình như bây giờ sự nghiệp của mình xuống dốc, thành ra đến cả lừa đảo cũng bắt đầu xuống tay với mình…
Chị Diêu ôm tâm lý “Tự mình hại mình”, dứt khoát thử dùng Mỹ Dung Sương này!
Trong một công ty hot girl mạng.
Hot girl nổi danh đang phát trực tiếp…. Đọc thêm nhiề???? t????????????ện ở { ???????? Um????????????????????n﹒vn }
Phát trực tiếp là cần phải thức đêm.
Bình thường cô gái này sẽ dặm lại lớp trang điểm ngay trước mặt các fans, mà fans cũng đều thích xem cô ta trang điểm…
Dưới tình huống bình thường, dựa theo quy định, cô ta phải sử dụng đồ trang điểm nhất định, coi như biến tướng quảng cáo cho loại đồ trang điểm đó…
Chỉ là…
Lần này trợ lý của cô ta cũng hơi buồn ngủ, lấy nhầm đồ trang điểm, trực tiếp đưa một phần quà tặng Mỹ Dung Sương mà nghệ nhân nào đó của thông ty tham gia lễ công bố sản phẩm của Phong Vân mang về cho hot girl mạng này.
Mà chính hot girl này cũng hơi buồn ngủ, hoàn toàn không nhìn kỹ, chưa kể hai chai đồ trang điểm trông cũng không sai biệt gì lắm, thành ra cô ta trực tiếp thoa lên mặt luôn…
Hot girl mạng này uống một chút cà phê, sau đó tiếp tục phát trực tiếp.
Nhưng theo những dòng bình luận trực tiếp trên màn hình, có người đã dần chú ý tới biến hóa trên mặt hot girl…
“Chị à, không phải hôm nay trên mặt mới nổi một nốt mụn à? Đâu mất rồi? Sao tự nhiên lại không thấy rồi? Lại còn sạch sẽ không dư chút dấu vết nữa chứ?”
“Chị ơi, sao mặt chị có vẻ trắng nõn, trơn mềm hơn cà lúc đầu thế? Em nhớ rõ mỗi lần chị phát trực tiếp đều không mở phần mềm hay app làm đẹp cơ mà? Lần này mở rồi à?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]