Chương trước
Chương sau
Edit: Hương Hương.
Xét thấy biểu hiện của Viên Vinh Cẩn vừa nãy ở Tần gia hoàn mỹ, Tần Tình Tình quyết định làm đồ ăn ngon tới khao hắn.
Chờ sau khi về nhà, nàng bắt đầu ở trong phòng bếp bận rộn. Xem tư thế của nàng, chắc chắn sẽ có một bữa cơm phong phú.
Bởi vì lượng cơm Viên Vinh Cẩn ăn khá lớn, Tần Tình Tình quyết định hôm nay chủ yếu vẫn là ăn lẩu. Ngoài ra còn làm thêm mấy món ăn để Viên Vinh Cẩn và Điền đại ca nhắm rượu. Lẩu cũng có thể làm thành nhiều loại đa dạng, nàng hôm nay muốn làm chính là lẩu uyên ương, một bên là nồi cay, còn bên kia chỉ là canh suông.
Canh suông này từ năm trước nàng đã bắt đầu hầm, lửa vẫn chưa từng dừng, mỗi ngày đều cho xương cốt mới vào, canh suông đều được nấu thành màu trắng, mùi vị vô cùng tươi ngon. Nếu không phải vì khao Viên Vinh Cẩn, nàng thật luyến tiếc lấy ra dùng ăn lẩu. Canh suông này cho dù là lúc xào rau hay là hầm đồ ăn, cho thêm một ít vào đều cực kỳ ngon miệng, đặc biệt là ở nơi không có bột ngọt như này. Chẳng qua thứ tốt hẳn nên lấy ra chia sẻ với nhau mới đúng.
Tần Tình Tình cũng không phải loại người keo kiệt, lần này nấu lẩu có thể nói là đưa lên đủ các loại nguyên liệu tốt. Sau khi lấy đủ loại thịt dê,, thịt bò đang để bên ngoài đông lạnh mang vào thái thành từng miếng mỏng. Còn chuẩn bị một tô thịt viên, ngoài ra, Tần Tình Tình còn đặc biệt để cho gười đi bắt một con cá, làm ít cá viên.
Bởi vậy, đủ các loại thịt đều có đầy đủ hết, rau dưa càng là không thể thiếu. Tuy rằng là mùa đông, chủng loại rau xanh tương đối ít, nhưng có thể lấy ra một vài loại rau xanh có thể ăn cũng không ít. Cải trắng, khoai tây, bí đao, củ cải, rau chân vịt, phàm là có đều chuẩn bị mỗi loại một ít. Còn có mầm đậu trong nhà Tần Tình Tình lần đầu tiên xuất hiện.
Đậu giá này khiến Tần Tình Tình tốn không ít tâm tư. Bởi vì là mùa đông, cho nên yêu cầu độ ấm để nảy mầm cực kỳ phải chú ý. Tần Tình Tình sợ lần đầu không thành công, còn đặc biệt ở phía trên mầm đậu cho thêm ước linh tuyền. Lúc này, mới xem như mầm đậu thành công nảy mầm.
Nguyên nhân, bởi vì bỏ thêm một ít linh tuyền, nên mầm đậu vừa thơm giòn vừa ngon miệng. Nếu mà cho vào nồi lẩu cay, mùi vị quả thực là tuyệt vời. Ngoại trừ lẩu, còn chuẩn bị thêm mấy món đồ ăn nhắm rượu, đậu phộng trộn với dưa chuột, mầm đậu trộn và một đĩa lạp xưởng.
Bởi vì có nhiều loại nguyên liệu cho vào lẩu, cho nên một cái bàn lớn đều được để chật kín, Tần Tình Tình lấy thêm một cái bàn kê bên cạnh, lúc này mọi người mới có thể vào bàn ngồi ăn cơm. Ăn cơm cũng chỉ có một nhà Tần Tình Tình và hai vợ chồng Điền đại ca. Vốn Tần Tình Tình muốn để bọn hạ nhân giúp đỡ lấy đồ ăn, tác dụng tương đương với người phục vụ ở hiện đại.
Nhưng Điền đại ca và Điền đại tẩu lại không đồng ý, hai người bọn họ cảm thấy ăn cơm như vậy không thoải mái, quá câu nệ. Căn cứ vào nguyên tắc chiếu cố khách nhân, Ta Tình Tình cho người đi xuống, bản thân mình mình tự mình động thủ vì bọn họ phục vụ. Ở trên bàn tiệc, Điền đại ca cực kỳ vui vẻ, rượu cũng uống cực kỳ cao hứng, máy hát cũng liền mở ra.
“Viên lão đệ, có đôi khi ta thật hâm mộ ngươi. Ngươi xem, bản thân ngươi không chỉ có bản lĩnh, đệ đệ còn nghe lời, tức phụ có khả năng, ngay cả hai đứa nhỏ cũng ngoan ngoãn như vậy. Ngươi nói đời này của ngươi sao lại tốt như vậy. Có đôi khi ta nhìn hai đứa nhỏ Thần Hi và Đường Đường ta liền thấy hâm mộ,, hương hương, đời này ta và tẩu tử ngươi là không thể trông cậy vào cái gì. Ngươi nói mệnh ngươi tốt thì cũng thôi, nhưng sao gương mặt này của ngươi lớn lên cũng đẹp như vậy. Cùng ngươi so sánh, ca ca ta cái gì cũng đều không có”.
Điền đại ca mơ mơ màng màng nói lời say, Điền đại tẩu ở bên cạnh lau nước mắt.
“Nói ra sợ các ngươi chê cười, có đôi khi ta nghĩ để cho lão Điền nhà ta cưới thêm một người. Cho dù để ta rời đi cũng được, Điền gia nói thế nào cũng không thể bị chặt đứt hương khói vì ta”.
“Tức phụ, ngươi không thể đi, ta sẽ không để ngươi đi”. Điền đại ca nghe thấy lời nàng, lập tức thanh tỉnh lại, lôi kéo tay nàng không bỏ.
Hai người này ân ái đã vượt qua dự đoán của Tần Tình Tình. Ai có thể nghĩ tới hai người trung thực như vậy, lại có thể nói ra được lời nói buồn nôn như vậy. Khoảng thời gian trước Tần Tình Tình bận quá, vẫn luôn không có cơ hội đi điều trị thân mình cho Điền đại tẩu, bây giờ nhắc tới tự nhiên nên làm liền làm.
Nàng lấy tay Điền đại tẩu trực tiếp bắt mạch. Mọi người vừa thấy hành động này của nàng đều có chút ngây ngẩn cả người, không rõ khi nào thì Tần Tình Tình lại biết y thuật. Rất nhanh, Tần Tình Tình bắt mạch xong, đối với tình huống của Điền đại tẩu cũng có hiểu biết. Chờ khi nàng lấy lại tinh thần, phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn nàng, cũng là ngây ngẩn cả người.
Vẫn là Điền đại tẩu phản ứng nhanh, trực tiếp hỏi: “Đại muội tử, ngươi khi nào thì biết y thuật thế?”.
Chuyện này cũng không thể trách nàng, dù sao Điền đại tẩu để ý nhất chính là chuyện này. Tần Tình Tình không có trả lời vấn đề này, mà là nói ra đề tài Điền đại tẩu quan tâm nhất: “Đại tẩu, thân thể của ngươi không có vấn đề quá lớn, chắc là do lúc trước khi chạy nạn, không cẩn thận bị cảm lạnh. Hơn nữa mấy năm nay, tâm lý ngươi áp lực quá lớn, cho nên mới vẫn luôn không có hài tử. Đợi sau khi ta châm cứu trị liệu giúp ngươi mấy đợt, lại uống mấy thang thuốc là có thể tốt rồi”.
Điền đại tẩu bị kết quả bất thình lình làm cho đầu choáng váng, chỉ lo cùng Điền đại ca cao hứng, cũng không để ý những chuyện khác. Nhưng Viên Vinh Cẩn lại không dễ lừa gạt như vậy, thấy tức phụ của mình bỗng nhiên biết y thuật,, mà nhìn trình độ còn không thấp, công tác bảo mật có phải đã làm quá tốt. Hơn nữa căn cứ hiểu biết của hắn, Tần Tình Tình không có cơ hội để học tập y thuật.
Trong lòng chỉ là ngẫm lại, Viên Vinh Cẩn ngay sau đó lại bình thường trở lại. Dù sao bản thân mình cũng có chuyện gạt người khác, cũng không thể bắt người khác cũng không được có bí mật. Chờ sau khi người Điền gia bình tĩnh, mọi người mới bắt đầu chân chính hưởng thụ bữa cơm trưa.
Bởi vì tâm sự nhiều năm nay được giải, người Điền gia ăn uống cũng trở nên thoải mái, bữa cơm này ăn cảm giác càng phá lệ thơm. Đặc biệt là thịt dê cuốn, càng được mọi người nhất trí tán thành. Thịt này không chỉ có nhìn đẹp mắt, bởi vì thái tương đối mỏng nên chín cũng nhanh, cũng không có ảnh hưởng mùi vị.
Chân chính để cho người ta kinh ngạc chính là, Viên Vinh Cẩn vậy mà lại thích ăn cay. Chiếc đũa cơ bản đều là lưu luyến ở bên nồi cay. Bởi vì nguyên nhân do ăn cay nên khuôn mặt thanh lãnh lộ ra ửng đỏ, thoạt nhìn chỉ có thể dùng bốn chữ tú sắc khả xan (sắc đẹp thay cơm) tới hình dung. Trong khoảng thời gian ngắn, Tần Tình Tình cảm thấy bản thân mình nhìn đến có chút ngây người.
Nhưng sau đó, nàng rất nhanh thanh tỉnh lại, tự giễu lắc lắc đầu, ít nhiều cũng từng thấy không ít mỹ nam. Không nghĩ tới, hiện tại nàng vậy mà sẽ bị sắc đẹp dụ hoặc. Nhưng những minh tinh đó sao có thể cùng Viên Vinh Cẩn so sánh. Không nói đâu xa, chỉ riêng một thân khí độ này, người bình thường cũng không so sánh được.
Tần Tình Tình không biết, Viên Vinh Cẩn thật ra cũng luôn chú ý tới nàng, lúc nhìn thấy nàng ngây người nhìn mình thì có chút kích động nhỏ. Ai biết nàng nhanh như vậy đã có phản ứng lại. Chẳng lẽ là mị lực của mình giảm xuống hay sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.