Chương trước
Chương sau
Edit: Hương Hương.
Thời gian trôi qua cực nhanh. Rất nhanh, nhà mới của Tần Tình Tình đã xây xong. Toàn bộ diện tích sân cực kỳ lớn, làm thành kiểu dáng tứ hợp viện hai cửa. Ngoài ra, còn vòng ra phía sau một mảnh đất lớn, dự bị giữ lại tiếp tục về sau sử dụng. Cho dù lấy ra xây nhà hay xây hoa viên đều rất tốt.
Vốn dĩ Tần Tình Tình không thể lấy được một mảnh đất lớn như vậy, nhưng ai bảo nàng cùng triệu đình hiện tại có nhấc lên quan hệ. Đây chính là nhà ở triều đình ra mặt xây, cho dù người khác có ý kiến cũng không dám chạy tới chỉ chỉ trỏ trỏ. Tần Tình Tình nhân cơ hội vòng một đám đất lớn lại, cả nhà từ chỗ bờ sông kéo tới dưới chân núi, tạo thành một mảnh đất rất lớn.
Trong lúc này, giường đất cũng là lần đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người. Còn Ân Triệu Lê làm thế nào dùng bản vẽ giường đất hướng trong triều đình giành được lợi ích, đây không phải là chuyện nàng quan tâm. Hiện tại nàng không có nhiều chỗ dựa, cho nên trong tay nàng cầm thứ này đối với nàng cũng không có chỗ tốt gì.
Trong phòng có giường đất, chỉ cần đốt chút củi cũng khiến cả phòng đều ấm. Nguyên nhân bởi vì Tần Tình Tình, cho nên người Tần gia thôn may mắn trở thành những người đầu tiên được sử dụng giường đất. Nguyên nhân chủ yếu nhất chính là giường đất không khó xây, , chỉ cần xem qua, cũng biết làm thế nào để xây. Chủ yếu nhất đây là ý tưởng mới, chỉ cần mọi người tưởng tượng một chút, không lâu sau sẽ nghĩ ra được.
Chuyện này khiến nhân duyên của tần Tình Tình ở trong thôn xóm tốt hơn không ít. Nhưng hiện tại Tần Tình Tình cũng không thèm để ý những thứ này. Ngược lại nàng mượn lý do này vì bản thân tranh thủ một ít lợi ích. Thừa dịp tất cả mọi người cảm giác thiếu nàng nhân tình, liền tới trong nhà Lí chính đem khối đất hoang ở đầu thôn mua lại, thuận tiện đem đỉnh núi bên cạnh nhà mình cũng mua lại.
Lí chính hiện tại đối với Tần Tình Tình là cảm kích, nên giá cả đất đai bán cho Tần Tình Tình cũng rất tiện nghi. Tổng cộng chỉ tốn một ngàn lượng bạc mua được năm ngọn núi và hai trăm mẫu đất hoang. Giá tiền này vừa nghe quả thực giống như cho không.
Hai trăm mẫu nghe có vẻ rất nhiều, nhưng dựa theo quy hoạch của Tần Tình Tình vẫn là không đủ. Nàng muốn trồng chút đậu nành, tương lai làm sữa đậu nành uống, làm đậu hủ ăn. Ngoài ra, còn muốn trồng chút ớt cay, bên trong tiệm lẩu tiêu hao rất nhiều ớt. Đương nhiên, cũng phải trồng hạt mè nữa. Chỉ riêng trồng đậu nành, ít nhất cũng phải cần một trăm mẫu mới đủ. Ngoài ra, Tần Tình Tình còn muốn trồng chút rau xanh, về sau làm đồ chua và rau trộn. Nếu những cái này đều trồng, vậy món chính cũng không thể thiếu.
Nhiều thứ cần trồng như vậy, số đất này hoàn toàn không đủ dùng. Còn nữa, Tần Tình Tình còn muốn chọn ra một chỗ dưới chân núi để nuôi gà vịt. Bởi về sau bên trong tửu lâu chắc chắn yêu cầu rất nhiều thịt. Huống hồ, Tần Tình Tình một lòng còn muốn mở tiệm vịt nướng.
Tần Tình Tình nhớ trước đây, bởi vì muốn ăn vịt nướng chính tông, đặc biệt tốn rất nhiều công phu để học được phương pháp làm vịt nướng chính tông. Hiện tại khẳng định sẽ nghĩ cách làm món này phát dương quang đại. Nhưng hiện tại những chuyện này chỉ ngẫm lại mà thôi. Thứ nhất, là thời gian không đúng. Thứ hai, hiện tại nàng không có nhiều nhân thủ như vậy. Hiện tại hài tử trong nhà còn nhỏ, cho dù đã mua người ở bên ngoài về Tần Tình Tình cũng không yên tâm. Cho nên hiện tại trong viện lớn như vậy, cũng chỉ có mấy người bọn họ ở.
Nguyên nhân bởi vì thời gian, Tần Tình Tình chỉ tùy ý sửa sang lại đất đai. Đầu xuân sang năm sẽ trồng trọt. Thời gian còn lại nàng ở nhà chuyên tâm chơi đùa với hai đứa nhỏ. Khiến cho Tần Tình Tình cảm thấy hưng phấn chính là hai đứa nhỏ hiện tại đã có thể nói. Nàng còn nhớ rõ tâm tình ngày đó, buổi sáng lúc nàng mới rời giường, nghe được hai đứa nhỏ mở miệng nói chuyện.
Cảm giác cả người giống như bị manh hoá. Tất nhiên nếu như người hai người gọi không phải là Đại Bạch thì càng tốt hơn. Chuyện này cũng khó trách. Bởi vì bình thường bồi bọn họ nhiều nhất chính là Đại Bạch, nghe được nhiều nhất cũng là Đại Bạch, trong lúc vô tri vô giác tự nhiên lần đầu tiên nói chuyện chính là gọi: "Bạch Bạch".
Chuyện này khiến Tần Tình Tình chịu kích thích rất lớn. Hài tử của mình câu nói đầu tiên không phải là mẫu thân, mà là gọi Bạch Bạch, chuyện này sao có thể nhịn được. Cho nên trong khoảng thời gian này, diễn đàn ê quý đôn, Tần Tình Tình đem tất cả thời gian dùng ở trên người nhóm bảo bảo. Bồi ở bên cạnh bọn chúng chơi đùa, dạy bọn chúng gọi mẫu thân, cho bọn chúng ăn đậu hủ. Khụ khụ, đây chính là tất cả hoạt động sắp tới của Tần Tình Tình.
Hiện tại y thuật của Tần Tình Tình tiến bộ hơn rất nhiều, cho nên mỗi ngày cũng sử dụng rất nhiều nước linh tuyền hơn. Mà hai đứa nhỏ từ nhỏ đã được nước linh tuyền điều trị thân mình, hơn nữa tuổi còn nhỏ, cho nên toàn bộ trong cơ thể có rất ít tạp chất. Không chỉ thân thể lớn nhanh, còn rất thông minh, học cái gì cũng rất nhanh. Hiện giờ, các bảo bảo đã học xong nói chuyện, cũng đã biết đi. Mỗi ngày Tần Tình Tình cùng hai đứa nhỏ chơi đùa trong phòng đồ chơi. Hai đứa nhỏ chơi thật vui vẻ, còn Tần Tình Tình lại gầy đi không ít.
Tất cả đồ chơi trong phòng đồ chơi đều không có đồ cứng rắn, những chỗ góc cạnh đều được bao lại. Khắp nơi đều là các đồ chơi nhỏ và thú bông Tần Tình Tình làm, hai bảo bảo ở bên trong chơi đùa vui vẻ thoải mái đều không có vấn đề. Trải qua nỗ lực không ngừng của Tần Tình Tình, hai tiểu gia hoả hiện tại nói chuyện không thành vấn đề. Tuy Thần Hi vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, nhưng Đường Đường lại giống như tiểu cô nương khả ái, cái miệng nhỏ đặc biệt ngọt. Mỗi lần đồng ngôn đồng ngữ đều đem tâm Tần Tình Tình run lên một cái, không hổ là áo bông nhỏ của mẫu thân.
Thời gian bồi ở bên cạnh hai tiểu hài tử vĩnh viễn đều trôi qua nhanh. Rất nhanh, đã tới ngày sinh nhật của hai tiểu bảo bảo. Hai đứa nhỏ là sinh ở thời điểm gần tết. Lần trước bọn họ ra đời, Tần Tình Tình vẫn là ở trong một căn phòng gạch mộc, ngày trôi qua cực kỳ khổ. Hiện tại thì tốt, nếu như điều kiện cho phép, nàng nhất định vì các bảo bảo của mình, tổ chức tiệc chọn đồ vật đoán tương lai thật long trọng.
Chọn đồ vật đoán tương lai, là một đặc trưng của thời đại này. Mặc kệ là nhà nghèo hay nhà phú quý đều sẽ tổ chức. Mặc kệ tới lúc đó hài tử bắt được cái gì, đều xem như một loại nguyện vọng tốt đẹp. Mặc kệ là bắt được cái gì, mọi người đều sẽ nói may mắn. Về phần giống như Giả Bảo Ngọc* bắt được phấn son, , đó chỉ là ngoài ý muốn. Ai sẽ không có việc gì, tại lễ con trai mình chọn đồ vật đoán tương lai lại thả phấn son vào, hoàn toàn chính là tự làm tự chịu.
(*) Giả Bảo Ngọc (chữ Hán: 賈寶玉, bính âm: Jia Baoyu) có nghĩa là viên ngọc quý gia bảo là nhân vật hư cấu, một trong bộ ba nhân vật chính trong tiểu thuyết Hồng lâu mộng, của nhà văn Tào Tuyết Cần.
Rất nhanh, ngày chọn đồ vật đoán tương lai tới. Tần Tình Tình ngược lại hào phóng, ngày này ở trong sân tổ chức tiệc cơ động. Chỉ cần là người tới chúc phúc hài tử của mình, đều có thể tùy tiện tới ăn tiệc. Về phần những người tới quấy rối, sẽ khiến bọn họ phải hối hận.
Hết Chương 48.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.