Chính là Điền Hòa Hòa nghĩ không ra, Hà Viện Viện này, luận sắc đẹp, chính mình còn không bằng nàng, chính mình nhiều nhất cũng chỉ có thể tính là nhan sắc đẹp trên mức bình thường thôi, còn là chính quy đi làm, cũng không có nhiều tiền, không tiền không sắc, chẳng lẽ là vì kỹ năng của mình không tốt thôi sao?
"Vậy cô rốt cuộc muốn thế nào?" Điền Hòa Hòa hỏi, Hà Viện Viện chắc chắn có mục đích.
"Tôi cảm thấy đề nghị ngày hôm qua không tệ, tính tôi lãnh cảm, kỹ thuật của cô thì kém, vậy thì thành đôi cũng hợp lý." Hà Viện Viện cảm thấy bản thân mình nói có tính lãnh cảm ngày càng tự nhiên.
Điền Hòa Hòa nghĩ thầm, tối hôm qua nàng căn bản không có đề nghị chuyện này, nhưng mà, đây cũng có ý nghĩa là mình không bị người xấu này hại, mà là trời ban diễm phúc? Chính là nàng mới vừa chia tay, hiện tại không có tâm tư tình cảm, kỳ thật trong lòng nàng vẫn còn có một chút nhớ Lý Tĩnh, tuy rằng lấy thái độ quyết tuyệt ngày hôm qua của Lý Tĩnh mà nói, khả năng chắc là không lớn. Có đôi khi, Điền Hòa Hòa cảm thấy chính mình rất hèn, mọi người đều không cần chính mình, chính mình còn muốn bám lấy.
"Tôi mới vừa chia tay, trong lòng còn chưa buông bỏ được Lý Tĩnh, như vậy đối với cô mà nói cũng không hay lắm?" Điền Hòa Hòa hỏi.
"Tôi không ngại." Hà Viện Viện không thèm để ý nói.
"Cô thật sự muốn cùng tôi kết giao?" Điền Hòa Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-xuan/2515156/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.