Sau cả ngày chỉ có diễn, cuối cùng cũng bù đắp được những gì mình đã nợ ngày hôm qua.
Cũng may là mọi người nghỉ ngơi rất tốt, hôm nay hiệu suất cực kỳ cao, rất nhiều cảnh chỉ cần một lần là qua.
Buổi tối, Thịnh Oản Oản mệt mỏi đến mức cô chỉ có thể lôi điện thoại ra chơi mạt chược đề phòng trường hợp cô ngủ quên trên ghế.
Sau khi tiến tổ, cô phát hiện sự hứng thú khi đánh nhau trên mạt chược của mình cũng phai nhạt.
Sức người luôn có hạn, lo cái này thì không thể lo cái kia.
Trong thời gian hôm nay cô nhàn, cô nghĩ cơm chiều nên ăn cái gì, lúc thì kế hoạch nghề nghiệp sau khi đóng máy sẽ như thế nào, thậm chí tang sự bên kia ba mẹ xử lý ra sao rồi, tiểu cô khi nào sẽ tỉnh.
Cô không có lương tâm nghĩ về Ngôn Tễ.
Ngôn Tễ đưa cô đi Bình thành, rồi đón cô về đoàn phim.
Dọc theo đường đi, không có thời gian để ý, suy nghĩ miên man.
Cô có rất nhiều nghi vấn, nhiều chỗ khó đoán, trong bài phân tích thì cuối cùng cũng có một câu.
Ngôn Tễ có thích cô không?
Nếu Ngôn Tễ thích cô, vậy cô gái tóc ngắn mắt phượng thì sao.
Có lẽ Ngôn Tễ không tán được người ta, cho nên từ bỏ?
Chòi má, trên đời này còn có người mà Ngôn Tễ không theo đuổi được sao?
Không đúng, tại sao Ngôn Tễ phải theo đuổi ai đó, anh khẳng định là chờ người khác theo đuổi, nhưng lại bỏ lỡ cô nương nhà người ta.
Thịnh Oản Oản không biết đoán thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670819/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.