Thịnh Oản Oản thực sự không còn nhiều sức lực, tỷ tỷ y tá bước đến cho cô uống hai ống chất lỏng không vị, đồng thời còn có gói bột nhỏ Montmorillonite.
montmorillonite: có thể bảo vệ niêm mạc của đường tiêu hóa.
May mà cô đến trị bệnh viêm dạ dày ở giai đoạn đầu, nếu để ngày mai mặc lại trang phục thì ngay cả việc đi wc cũng hơi khó khăn.
Sau khi uống hết ống chất lỏng, Thịnh Oản Oản liền trở nên vô cùng buồn ngủ.
Hôm nay cô nghỉ ngơi không được nhiều, tâm trạng lên xuống thất thường, lại trằn trọc giữa hai thành phố, tuổi trẻ cũng đỉnh không được.
Chất lỏng cuồn cuộn không ngừng đưa vào cơ thể cô, mí mắt lại càng ngày càng trầm.
Ngôn Tễ ngồi cạnh mép giường, cô liền cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Cô ngủ không ngon, dù sao đèn trong phòng bệnh vẫn sáng, nên cũng không quen ngủ trong môi trường quá sáng.
Cảnh tượng trong mơ không bị cô điều khiển, từ nhỏ cô mơ thấy rất nhiều thứ vụn vặt linh tinh.
Bà nội còn khỏe mạnh, tuy gầy nhưng nước da hồng hào, tóc không bạc trắng.
Cô trên mặt đất chơi sạn bùn, bà nội đang ngồi trên ghế gỗ nhỏ, đeo kính viễn thị, trên tay bà đang đọc một cuốn sách tiếng Anh.
Thịnh Oản Oản đổ bùn vào một túi đất nhỏ, dùng lòng bàn tay vỗ mạnh, lại phát hiện một con kiến đen nhỏ đã sớm bò ra khỏi túi đất.
Con kiến nhỏ chui từ dưới đất lên, đem một ít viên đá bùn tinh tế xuống, bắt đầu đi xung quanh gói đất để làm quen với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670816/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.