Hôm sau Thịnh Oản Oản đã quay xong bộ phim, nhưng cô cũng không vội vã về, chị Lưu đã dặn cô phải ở lại trường quay để học hỏi thêm, đạo diễn chỉ những mặt khác của diễn viên cũng là điều tinh túy, đạo diễn ở lâu trong tổ A để chỉ đạo chuyên môn cho nam nữ chính.
Thịnh Oản Oản mang theo mấy túi nước khoáng, mang Dương Kim Bánh theo, phát cho các diễn viên và nhân viên công tác tổ A, sau đó xách cái ghế đòn ngồi kế bên đạo diễn, ngoan ngoãn nghe. Đạo diễn liếc cô một cái rất hài lòng, nhịn không được khen:
"Không tồi, tinh thần học tập rất đáng khen ngợi."
Thịnh Oản Oản bóc một miếng chocolate, đưa cho đạo diễn:
"Ngài nên ăn một chút để thêm năng lượng."
" Chậc chậc. "
Đạo diễn nhận lấy, dừng hai giây rồi ngậm vào miệng.
Ông ta vừa một bên nhai một bên ghét bỏ nói:
"Sau này đừng làm chuyện này trước mặt công chúng., ảnh hưởng không tốt."
Thịnh Oản Oản trên mặt biểu tình khó nói: "Đạo diễn, ngài suy nghĩ nhiều rồi."
Dù nói thế nào thì cô cũng đau đầu nhức óc, cũng sẽ không có bất kỳ suy nghĩ nào về người ở tuổi 60
Đạo diễn hừ lạnh một tiếng: "Cô vẫn quá non, tôi có thể không nghĩ nhiều, nhưng không thể đảm bảo người khác sẽ không lợi dụng chuyện này để làm ầm lên. Về sau cẩn thận một chút, đừng vô tâm, ngay cả Ngôn Tễ......"
Nói đến một nửa, ông ta kịp thời dừng xe, tựa hồ ý thức được chính mình nói cho Thịnh Oản Oản hơi quá, nên xua tay:
"Cô qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670792/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.