Màn đêm mịt mù, ánh đèn giăng mắc, không khí như được phủ lên một lớp băng mỏng, mê mang, Thịnh Oản Oản rất thích sương mù khi đêm xuống, nó ướt át, mang theo một tâm trạng thấu lạnh. Cô ngửi hai lần, cảm thấy lồng ngực tràn ngập mùi hôi, mới cảm thấy mỹ mãn trở về trong xe. Tin nhắn trên điện thoại liên tục nhảy, không cần nhìn cũng biết đó là đó là bà cô già đến hỏi thăm tình hình rồi.
Nhưng Thịnh Oản Oản không có kế hoạch trở về đó. Cô bật đèn nhỏ trong xe, sau đó lấy kính áp tròng và dung dịch vệ sinh trong túi ra để khử trùng đầu ngón tay. Mắt kính của cô vừa hay không may bị hỏng, và cô cũng không có thời gian đi sửa nó, cho nên ngày nào cô cùgx sử dụng nó
Cô thận lau kính áp tròng và dùng ngón đeo nhẫn nâmg mí mắt. Cô vừa khóc sưng hết cái mắt nên giờ đeo cũng không dễ dàng gì. Lăn lộn nửa ngày, mới đeo xong một con. Vừa định làm con thứ hai, nhân viên bảo an ở bãi đậu xe đột nhiên hét lên, rồi tiếng còi này đến tiếng còi khác vang lên. Thịnh Oản Oản lắng rằng xe cô đang cản đường người khác, vô thức ngẩng đầu lên, kết quả ngón tay của cô run lên và kính áp tròng của bị tuột ra.
"A a a a a!"
Cô hoang mang cúi xuống xe, dẩu mông, vùi đầu vào vị trí lái xe, cố gắng tìm kính. Buổi tối ánh sáng không tốt, chỗ ngồi lại bị chặn, hơn nữa cô chỉ đeo một con mắt, mà cái còn lại nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-tuyen-18-dang-cho/1670783/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.