Nhan Việt không bất cứ ý kiến nào về ý đồ của Tiêu Phong, thực ra thì, nếu Tiêu Phong thực sự có ý với Vương Thục Tú, Nhan Việt cảm thấy cũng không tệ. Tiêu Phong thì không cần phải nói, ít ra làm người có trách nhiệm, không giống tên bám váy vợ Lục Nhất Thủy kia.
Đương nhiên trong mắt Lục Lăng Tây, Nhan Việt không thể nào quen Tiêu Phong được, nên khi nhắc đến Tiêu Phong, cậu còn giải thích thêm một câu, "Chính là chủ nợ mà ba em nợ tiền đó."
Nhan Việt ra vẻ hiểu rõ, hỏi ngược lại: "Tiểu Tây, em lo lắng gì vậy?"
Lục Lăng Tây giật mình, dường như đang nghĩ xem rốt cục mình đang lo lắng điều gì. Thật ra cậu cũng không nói nên lời, chỉ là ấn tượng lần gặp mặt đầu tiên với Tiêu Phong quá sâu, cho nên trong đầu luôn giữ hình tượng y là người xấu, luôn lo lắng y sẽ ức hiếp Vương Thục Tú.
Nhan Việt nghe cậu nói vậy liền cười, nhìn Lục Lăng Tây, "Tiểu Tây em cũng nói quan hệ giữa bọn họ không tệ, sao còn lo lắng anh Phong sẽ ức hiếp mẹ chứ?"
Nghĩ vậy thì thấy cũng đúng, Lục Lăng Tây chớp chớp mắt, cảm thấy dường như mình đã nghĩ quá nhiều rồi. "Nhan đại ca anh nói đúng." Lục Lăng Tây tin tưởng nhìn Nhan Việt, gật gật đầu, "Mẹ lợi hại như vậy, sẽ không để người khác ức hiếp mình."
Nhìn thấy bộ dạng này của thiếu niên, Nhan Việt cảm thấy anh sắp phát điên rồi. Anh phải dùng tất cả sự tự chủ của mình để không xúc động ôm chặt thiếu niên vào lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-nhat-thuong/1314239/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.