Tiểu khu mà Lục Lăng Tây ở tên là tiểu khu Hoành Phú. So với mấy cái tên thịnh hành ở Phượng Thành như đô thị mới xx, thế giới xx, khoảng không giữa nước và mây xx vân vân, thì cái tên này rất quê mùa. Nhưng là một trong những tiểu khu lâu đời nhất ở Phương Thành, thì người dân ở tiểu khu Hoành Phú đều là hàng xóm với nhau mười mấy năm. Có chút tiền đều mang đi, qua năm rộng tháng dài gọi đã quen rồi, ngược lại lại thấy cái tên thân thiết dễ nghe.
Hai tháng trở lại đây, người dân trong tiểu khu nhận thấy rõ ràng sự thay đổi xung quanh. Thoạt nhìn thì tiểu khu vẫn lộn xộn cũ nát như xưa, nhưng không khí hình như không giống nữa. Rõ ràng nhất chính là chim chóc mất tích đã nhiều năm bỗng xuất hiện trở lại. Mọi người đều lén nói, là do bãi rác cạnh tiểu khu đã chuyển đi mới được như thế.
Tiểu khu Hoành Phu xây dựng từ khá lâu rồi, năm đó chỗ này còn là gần vùng nội thành, vì giải quyết vấn đề rác thải ở khu chợ trung tâm mà ông thị trưởng nào đó đã ký xoẹt quyết định tạo một chỗ đổ rác cạnh đó. Lúc đó mọi người còn chưa hiểu việc bảo vệ môi trường, còn cảm thấy chỗ đổ rác gần thì tiện hơn. Nhưng theo thời đại phát triển, thành phố không ngừng xây dựng phát triển, tiểu khu Hoành Phú cũng là nơi gần chợ trung tâm nên mọi người dần có ý thức bảo vệ môi trường hơn, bắt đầu phản đối việc đổ rác ở đó.
Điều quan trọng là, dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-nhat-thuong/1314230/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.