Ở trong ánh mắt hâm mộ của mọi người xung quanh, Cố Thanh Sơn nhanh tay thu thập đồ đạc đi trung quân trướng. Hắn khó có thể kìm nén được sự vui mừng trong lòng, ngay cả khóe miệng đều không tự giác mà cong lên.
Nhưng mà, loại hưng phấn này ở ba ngày sau liền biến mất hầu như không còn.
Ở thám tử doanh đúng là có thể học được một ít kỹ xảo dò hỏi quận tình, bất quá đối với một kẻ luôn ngóng trông học võ công thật thì chỉ có thể nhìn thấy nhưng không với tới được. Mỗi ngày, vào giờ mẹo khi binh lính đi thao luyện, cũng vẫn là mấy động tác bình thường kia. Vì thế, hắn chú ý tới Phí Cường o bên cạnh đang cầm thương múa may quay cuồng nhưng là hắn cũng không có chỉ cho binh lính, chỉ đàm luận cùng một nam nhân khác tên Mã Huy là người chuyên môn chỉ đạo võ cho binh lính.
Vị Đàm phó úy cũng rất khác biệt, những tướng lãnh khác đều là cao lớn thô kệch, lưng hùm vai gấu, chỉ có riêng hắn mặt trắng như ngọc, ôn tồn lễ độ, nhìn kiểu gì cũng không giống kẻ mang binh đi đánh giặc.
Cố Thanh Sơn tuân thủ lời hứa, mỗi ngày giúp Phí Cường giặt quần áo, khiến Phí Cường mỗi ngày đều vui vẻ cười hì hì. Mã Huy ở chung một lều trại với Phí Cường, luôn lườm lườm, vẻ mặt tức giận. Cố Thanh Sơn thấy vậy liền chủ động nói cũng giặt luôn quần áo cho hắn, Mã Huy liền xua xua tay nói: "Thôi bỏ đi, ta không nghĩ thiếu nhân tình của người khác, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-mat-sung-dien-vien-ngot-sung/202130/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.