Đã đi qua ba cái khách điếm nhưng lão gia tử đều không hài lòng cái nào cả, cuối cùng họ chọn một khách điếm trong phòng có giường đất, có nhà kho để chứa xe ngựa để thuê. Có người ngoài nên Ninh Hinh tất nhiên không chịu giả làm phu thê với hắn nữa, liền một mình ngủ một phòng.
Cố Thanh Sơn có hơn một trăm cái lý do không yên tâm, liên tục dặn nàng dò hồi lâu mới ngượng ngùng trở về phòng.
Lão gia tử muốn rửa cân nên bảo hắn đi múc nước ấm mang tới. Bưng nước vào lão gia tử lại bắt hắn rửa cho ông. Cố Thanh Sơn cũng không có một chút không kiên nhẫn, thực bình tĩnh giúp ông rửa sạch, lại còn hỏi ông nước có nóng quá hay không.
"Tiểu Cố này, người muốn cứu kia có quan hệ gì với ngươi?" Lão gia tử nháy mắt cười xấu xa hỏi.
"Không có quan hệ gì cả, chỉ là chúng ta vốn ở cùng một thôn, ta lại là cô nhi, gia đình của hắn đối với ta khá tốt, còn hay gọi ta qua ăn cơm tất niên đó." Cố Thanh Sơn vừa rửa chân vừa bình tĩnh nói.
"Nếu không có quan hệ gì sâu sắc, vậy ngươi vì sao lại cam tâm tình nguyện hầu hạ ta?"
Tay Cố Thanh Sơn chợt ngừng lại, ngây người ra một lúc mới nói tiếp: "Lúc nương ta còn sống, thân thể không tốt, luôn ốm đau nằm trên giường, ta cùng cha thường xuyên rửa chân cho bà, lâu dần thành thói quen, nên việc này cũng không có gì to tát." Hắn bưng lên chậu nước bẩn đi được vài bước, đưa lưng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-mat-sung-dien-vien-ngot-sung/1314097/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.