🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai chiếc Maybach một trước một sau đỗ ven đường, tài xế mặc vest đen đứng chờ ở ngoài cửa ghế sau. Một người đàn ông bước xuống từ ghế phó lái của chiếc xe đằng trước, ăn mặc chỉnh tề, vóc người tầm trung, đang nheo mắt quan sát trước cửa nhà ga sân bay.

Lục Văn cà lơ phất phơ vọt ra ngoài, lúc còn cách nhau hơn mười mét thì hưng phấn vẫy tay gào: “—— Chú Trịnh!”

Lão Trịnh cười tươi như hoa, cũng vẫy tay, nghênh đón và ôm chầm Lục Văn, vui vẻ nói: “Cuối cùng cũng về rồi, lên xe đi!”

Lục Văn được nghỉ ba bốn hôm, sắp xếp cụ thể phải chờ đoàn phim thông báo, còn bên công ty quản lý thì hắn bảo với Tôn Tiểu Kiếm: “Có việc gì thì liên lạc, bây giờ ai về nhà nấy trước đã, chiếc xe đằng sau sẽ đưa anh và anh Bằng về.”

Rời khỏi sân bay, Lục Văn mở cửa sổ ra ngắm cảnh đường phố quê nhà, quãng thời gian mấy tháng trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, bấy giờ rốt cuộc cũng có cảm giác chân thật rằng mình đã về nhà.

Lão Trịnh hỏi: “Đóng phim có vui không?”

“Vui ạ, đôi lúc thì cực kỳ thảm thương.” Lục Văn chỉ sợ có người hỏi, hắn không kìm được mất: “Có một cảnh con với người mẹ trong phim xảy ra mâu thuẫn, con khóc cạn nước mắt luôn.”

“Khóc thật á?” Lão Trịnh ngạc nhiên quá đỗi: “Hay là nhỏ thuốc nhỏ mắt?”

Lục Văn nói: “Đương nhiên là khóc thật rồi! Ngần nấy nước mắt thì bao nhiêu thuốc nhỏ mắt cho đủ, phải cỡ một bình truyền dịch ấy chứ.”

Lão Trịnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-lan-san/1731793/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.