Ông ngoại Trịnh nói xoay vòng vòng làm La lão gia tử nghe có chút không rõ. Vừa nãy ta nói chuyện cữu cữu Văn Danh mượn bạc, trọng điểm không phải giấy ghi nợ mà là bạc. Lão Trịnh này cho vay năm lượng bạc còn quá ít, hơn nữa khi nào nói là sẽ ghi giấy ghi nợ cho các ông, còn không ghi không được sao? Còn muốn đem năm lượng bạc lần trước tính một thể, cuối cùng nghe được ông ngoại Trịnh muốn Văn Danh viết giấy nợ, lập tức phản ứng lại, nói: "Thế này thì không được, làm sao có thể để đứa nhỏ viết giấy ghi nợ được".
"Ai u, thân gia lão ca, chúng ta đều biết ông thương tôn tử, phản đối tôn tử viết giấy ghi nợ. Nhưng mà ông nghĩ mà xem, cả nhà rõ ràng hiểu được ông là vì muốn tốt cho Văn Danh, chính là nếu như sáu này Văn Danh làm quan vạn nhất bị truyên đi, người khác lại nói là Văn Danh thi tú tài đòi ông nội của mình nơi nơi vay bạc viết giấy ghi nợ, việc này đói với Văn Danh cũng không tốt. Trưởng thôn lão ca, ngái thấy ta nói có lí không"? Ông ngoại Trịnh lại chuyển hướng ông ngoại Trịnh hỏi.
"Trịnh huynh đệ này nói xác thực là rất có đạo lí, nếu viết giấy ghi nợ, quả thực không nên là phía ông viết, chỉ có thể để Văn Danh viết". Trưởng thôn nghe nói vậy, đã biết thế nhưng năm trước đã mượn của Trịnh gia năm lượng bạc, lần này lại muốn vay mười hai lượng bạc, quả thực có chút nhiều. Hơn nữa Trịnh huynh đệ nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-la-nhiem/1101283/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.