Sau khi thấy Thẩm Quân Tiêu đứng cách đó không xa, Cố Uyển Dư thì thào nói đủ để anh nghe thấy. 
" Em tỉnh rồi sao ? Để anh gọi bác sĩ tới kiểm tra." 
Thẩm Quân Tiêu tiến lại gần Cố Uyển Dư định ra ngoài gọi bác sĩ thì bị bàn tay của Uyển Dư ngăn lại. 
" Em không sao đâu !" 
Thẩm Quân Tiêu nhìn bàn tay nhỏ nhắn gầy guộc, trên mu bàn tay còn có một vết sẹo dài của Cố Uyển Dư mà trong lòng dâng lên cảm giác gì đó rất khó tả. 
Chính vết sẹo đó của Cố Uyển Dư đã cứu anh một mạng!! 
Năm ấy, anh còn là sinh viên năm ba và cô là sinh viên năm nhất. 
" Này cậu, cẩn thận !!!" 
Tiếng Cố Uyển Dư vang lên, đồng thời lao nhanh về phía Thẩm Quân Tiêu. 
Thẩm Quân Tiêu vừa xoay người lại theo tiếng kêu của người phía sau thì anh bị người con gái trước mặt đẩy ngã sang một bên. Cùng lúc đó 'choang'. 
Chậu cây từ bên trên rơi xuống đất, đất đá rơi tung ra kèm theo lớp thủy tinh vỡ vụn bắn lung tung. 
" Hai cậu không sao chứ ?" 
Những nam sinh và nữ sinh khác thấy cả hai ngã lăn ra sân thì tiến lại hỏi han. Thẩm Quân Tiêu đứng dậy phủi phủi quần áo, nhìn cô gái nằm bên cạnh, anh đưa cánh tay ra tỏ ý định muốn kéo cô ấy dậy. 
Cố Uyển Dư cũng không ngần ngại đưa bàn tay ra nắm lấy tay Thẩm Quân Tiêu. Chính vết thương trên bàn tay, máu đang không ngừng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-hang-a/2984393/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.