Y Trạm không biết xử lí quan hệ với Tần gia thế nào, nhưng cô là một diễn viên giỏi.
Cần diễn thì diễn, tóm lại là vì chuyện tốt.
Nói thật ra trước đây hơn ba mươi năm, cô đã hình thành thói quen trở thành một người độc lập có chủ kiến, cho nên đối với ai Y Trạm sẽ không thân cận, tránh đi rất nhiều phiền phức.
Cô là một người rất sợ phiền toái.
Y Trạm yên lặng đi ra, trong lòng âm thầm suy nghĩ về lời đối phương nói.
"Trong làng giải trí không nên là hướng đi lâu dài, ăn cơm từ khuôn mặt thanh xuân cũng rất mất thể diện, cháu tự suy nghĩ một chút, nếu cháu gặp vấn đề gì, cứ tới tìm bác, nếu như không muốn về Y gia, bác cũng có thể sắp xếp cháu đi làm tại Tần thị."
Trong lời nói là hướng dẫn từng bước, vì cô mà cân nhắc mọi thứ, nhưng trọng tâm lại là "thể diện".
Cô là một tiểu diễn viên, tuy chưa có nhiều thành tựu, nhưng không đến mức khiến người bên cạnh phải hổ thẹn...
Nếu lúc này nghe thấy Y Trạm nói, ai cũng phải "rơi lệ", cô ấy khiêm tốn vậy sao?
Cái gì gọi là... Tiểu diễn viên, diễn mấy bộ phim, rồi có bộ làm vai chính, năm đầu tiên đã nhận giải nữ phụ xuất sắc nhất, khắp các diễn đàn trên mạng đều gọi là "Diệp cung chủ" cùng "Lão công" (ông xã),nữ có nam có, không rõ là có bao nhiêu người...
Như thế mà còn là " tiểu diễn viên", vậy người khác sống thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-dang-cap-bach-lien/2096274/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.