Mộ Vũ Trạch đang nói chuyện cùng một người quen, phản ứng kịp, bước nhanh đi tới: "Y Trạm, em điên rồi sao?..."
"Anh đứng lại! Câm miệng cho tôi! Chị em tôi nói chuyện, không cần người ngoài nhúng tay vào."
Trên lầu đều là người già và trẻ em, một người mang thai nằm ở trên giường, hai người khác già nhưng không đáng kính, cô không thể làm cứng quá.
Nhưng với Y Lan Khê cùng một thế hệ, cô không có gì phải cố kị. Và thực ra mọi việc xảy ra, không thiếu phần Y Lan Khê nhúng tay vào.
Nếu Y Lan Khê muốn ngụy trang thành bông sen trắng, duy trì hoà bình mặt ngoài cô không thèm để ý, nhưng lần này chạm phải điểm mấu chốt.
Mộ Vũ Trạch bị quát một tiếng, tạm thời không tiến lên.
Anh bị hàn ý trong mắt Y Trạm dọa sợ, cho tới nay anh chưa bao giờ nghĩ, sẽ có một ngày, cặp mắt chứa đầy yêu thương trước kia, lại nhìn anh với ánh mắt băng lãnh thế này.
Không thèm che dấu sự chán ghét cùng khinh thường.
Y Trạm cầm cái ly ném mạnh xuống mặt đất, tiếng thủy tinh vỡ vụn khiến nhiều người đã lui về sau một bước, nhiều cô gái mặt đã biến sắc.
Trên mặt Y Lan Khê là rượu, nước mắt đảo quanh hốc mắt, đưa mắt điềm đạm đáng yêu nhìn Mộ Vũ Trạch cầu cứu, lại thấy vị hôn thê đang e dè phía xa.
Lúc này còn mặt mũi thể hiện nhu nhược, đáng yêu?
Y Trạm lạnh băng nhìn Y Lan Khê: "Chị còn có mặt mũi để khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-dang-cap-bach-lien/2096251/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.