Bữa tiệc ở đại điện dường như bất tận. Mọi người đi lại cười đùa rômrả. Đám lính tráng và quan thần đã say mèn, bắt đầu kích động rồi quậynhặng xị lên. Tôi chưa thấy triều đình nào lại dễ dãi và phóng khoángnhư thế. Ở bên kia có hai anh lính đang so tài kiếm thuật với nhau.Tiếng hai thanh kim loại va chạm kêu ken két ê tai. Không ai quở tráchhay có ý ngăn cản. Mọi người chỉ chú ý đứng xa vài mét để khỏi bịthương. Góc bên này thì có một nhóm quan văn, quan võ, binh sĩ túm tụmchơi đánh bài. Hễ ai về chót là bị phạt uống rượu. Có những chàng thanhniên khoe tài lộn mèo, cứ nhào từ bên trái sang bên phải, ngang dọc khắp nơi như chú hề trong rạp xiếc. Kẻ khác lại hát hò tập thể, những cakhúc chế ngộ nghĩnh và có cả trống kèn phụ họa. Sôi nổi nhất là hội vậttay, có cả giám khảo và cổ động viên hẳng hoi. Đôi thí sinh được chú ýnhất là một anh lính trẻ măng và một ông bô lão đã ngoài 50. Sau 5 phútcạnh tranh quyết liệt cuối cùng cánh tay của anh lính bắt đầu hơinghiêng. Và rồi từ từ, nó bị đánh vật xuống thật mạnh. Mọi người đứngxem reo lên ầm ỉ, trống đánh vang dội. Ông lão đầu bạc phơ tự hào ưỡngngực, gồng hai tay khoe khối cơ bắp chắc khỏe. Còn anh lính thì mếu máonóc cho hết mấy ly rượu bị phạt. Càng uống càng say, càng say càng chơi. Bây giờ cả đại điện nghiêm trang đã biến thành một khu vui chơi, hộihè. Chẳng thấy Hoàng đế và Hoàng hậu đâu cả. Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/2883007/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.