“ Chiếc trâm Thủy bích ngọc hoàng sa, do sứ giả Vương quốc Vaiza trao tặng, với lời chúc phúc cùng mong muồn duy trì tình đoàn kết hữu nghịcủa hai nước…”
Đại tổng quản đọc ro ro cuộn giấy dài, một đầu ông cầm trên tay, đầukia thòng xuống đất, nằm la liệt một đoạn trên đất, một đoạn trên thảmđỏ, một đoạn vắt lên cái ghế cao rồi chạy dọc ra cửa… (~.~ có cần dàitới mức đó không!?) Đây là món quà thứ 132 trong đóng quà cáp mừng sinhnhật của tôi. Đám giấy lụa gói quà đã bị bóc ra, chất thành một núi bêndưới bàn. Những món quà thì trao hết cả cho đám hầu gái thân cận của tôi cất giữ. Hoàng Cung vốn đã có lắm ngọc ngà châu báu rồi, giờ lại thêmvài trăm món nữa. Tôi đang nghĩ không biết có nên đem chúng đi… bán bớthay không. Nhà có nhiều tài sản quá thì rất nguy hiểm. Ơ nhưng… đây làHoàng Cung kia mà!? Binh lính chắc chắn sẽ không để những chuyện nhưtrộm cướp xảy ra ở đây! (== cuối cùng thì Nữ Hoàng của chúng ta đã khônra một chút ~~)
“Bộ váy lụa cao cấp mang tên The Call from the Sea được cẩn ngọc trai trắng và đen là quà mừng của công chúa Dĩ Linh. Chiếc váy xếp hạngtrong top 10 sản phẩm quý giá nhất của Pierre Cardin. Kèm theo là mộtthiệp mừng do chính tay công chúa viết…”
-Đưa tấm thiệp đó cho cháu!
Tôi ngắt lời Đại tổng quản và điều đó làm ông giật mình, đánh rơi cảcuộn giấy xuống đất. Có lẽ vì cả buổi sáng tôi không thèm mảy may quantâm đến số quà tặng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-da-nang/2882978/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.