Chờ Cốc Vũ và Văn chưởng quầy phục hồi tinh thần lại, đã thấy bọn người An Cẩm Hiên và đại nhân tán gẫu.
Ba người đều khiêm tốn nho nhã lễ độ, "Nơi nào, nơi nào..." "Kính đã lâu, kính đã lâu..."
Nghe xong hai câu, đúng là đại nhân tìm tra, ngày ấy gây khó dễ như vậy, còn tưởng là con cháu nhà giàu nhàm chán, ai biết là người chọn mua tư đâu. Nhớ tới tình cảnh ngày đó, hình như không có sai sót gì ngoại trừ tiểu tiết cuối cùng.
Ai kêu người ta làm quan, Cốc Vũ đành tự động bỏ qua chuyện ngày đó. Nàng không muốn nhắc tới, người ta lại không vừa ý, "Lúc đó vị cô nương này không phải rất nhanh mồm nhanh miệng sao, sao hôm này có tư thái này?"
Cốc Vũ nhịn, nhếch miệng nói, "Đại nhân, ngày ấy thấy ngài như vậy còn tưởng rằng ngài là muốn mua đồ, sau này ta còn buồn bực, nói xong là bước đi ngay, tưởng đại nhân vội. Trong thành nhiều cửa hàng như vậy đi thử một chuyến, khó trách cần nhiều ngày, chỉ tiếc lúc đó ta có mắt như mù, hôm nay mới biết thì ra là đại nhân cải trang vi hành."
Vị đại nhân cũng không nói thêm gì, bởi vì đã có người lục tục vào cửa.
An Cẩm Hoa mang theo mấy người vào cửa, trông rất lưu loát, trong tay cũng ôm này nọ, phía sau còn đi theo một đám, bị hắn cho đứng đợi ngoài cửa. Lúc vào mặt mày hớn hở, công phu mặt ngoài làm được đầy đủ, còn đỡ bả vai An Cẩm Lâm nói vài câu, An Cẩm Lâm biến sắc, phủi tay hắn ra.
Cốc Vũ bẹt miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577556/quyen-3-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.