Lúc Đoàn Vô Vi đi ra cửa vẫn còn như đang nằm mộng, bàn chân như nhũn ra. Trong lòng hắn ghi ý cười trên mặt nàng, cùng lúc vừa mới vào cửa bất đồng, không biết có tư vị gì.
Vương quản sự luôn chờ ở sát đường, đã hẹn với lão gia rồi nếu bất đắc dĩ sẽ tới bắt người, nào ngờ thấy Đoàn Vô Vi một mình đi ra, không khỏi có chút kinh ngạc, “Lão gia, kia... sao tân nãi nãi không đi theo người? Chẳng lẽ là không chịu đi, bây giờ dẫn người đi lên.”
Đoàn Vô Vi còn đang ngây ngất với tình cảnh vừa rồi, thấy Vương quản sự chặn hỏi như vậy, không nghĩ nhiều, hừ lạnh một tiếng, “Đi lên làm gì, vạn vạn lần không thể va chạm nàng, đã muốn vào phủ nào có đạo lý cướp người như vậy.”
Vương quản sự nhất thời không hiểu, tuy lúc trước lão gia đối với tân nãi nãi kia hòa khí, nhưng cũng không đến nỗi như vậy, nhưng là... Cũng thế thôi, đều là chuyện của chủ tử, may mắn vừa rồi mình kêu một tiếng tân nãi nãi, bằng không coi chừng bị mắng. Làm nô tài luôn phải nhìn sắc mặt chủ tử làm việc mới được.
“Lão gia, lúc nào sẽ vào cửa để trở về chuẩn bị.” Nêus lão gia đã để ý, hắn ước gì có thêm ưu việt, tân nãi nãi nếu cảm niệm mình, cũng không đến mức nhiều năm qua bị Chu gia đè đầu.
Đoàn Vô Vi tán thưởng gật đầu, “Đây mới là bổn phận phải làm, nhưng cũng không cần ngươi làm, đi, đem lão bà đưa vào trong thành, khách khí một chút, về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577517/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.