Còn rất sớm, trên đường cái lát đá đã náo nhiệt, bán bánh bao thịt, bày hàng quán bắt đầu một ngày bận rộn. Ở góc đường, cửa hàng có vẻ như vừa sửa sang lại, cửa tiệm rất lớn, mỗi buổi sáng Vượng Tài ra mở ván cửa, quán bánh bao thịt chào hắn như không nghe thấy, còn ngáp dài, ánh mắt còn mơ hồ, trong lòng có quyết định, thật vất vả làm ở cửa hàng hai năm, mắt thấy có cơ hội thành nhị chưởng quầy, mỗi tháng bạc so với trước kia lúc làm thợ phụ tốt lên không ít, nào ngờ vừa nói xuất hiện chuyện xấu là xuất hiện ngay. Nếu sau này cửa hàng không cầm cự nổi hắn phải làm sao? Lúc đó còn cùng cha mẹ nói qua năm về nhà tính chuyện hôn nhân.
“Ai ——” Vượng Tài lau cái trán ướt mồ hôi, nói thầm: “Chỉ mong không xảy ra chuyện lớn mới tốt.”
Mà ở trên đường người lui tới náo nhiệt, hết thảy không khác ngày xưa.
Người trong cửa hàng thở dài, như một giọt nước rớt vào sông, không chút ảnh hưởng.
Vài người Cốc Vũ có chút khẩn trương, sau khi Bát Phương Lâu có chuyện, nhưng không có động tĩnh gì, ngay cả chưởng quầy Bát Phương Lâu cũng không qua bên nghe ngóng.
Người bên ngoài, đối với việc này nói say sưa mấy ngày. Lúc này, nghe nói phu nhân lúc chưa xuất giá, ở tửu lâu bị tiểu thiếp Địch phủ trước mặt mọi người đánh một bạt tai, vì thế đề tài có mục tiêu mới, hơn nữa chuyện đoán không rõ, nhất thời trở thành mơ hồ.
Cốc Vũ canh giữ trong tửu lâu, nghĩ đến chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577467/quyen-2-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.