Sáng tinh mơ hôm sau,CốcVũ đã thức dậy, thời gian không đợi người, quả đào càng không đợi người.
Trải qua cả đêm suy xét, nàng đã suy nghĩ cẩn thận, quả đào là của thôn trang, làm mứt đào cũng cần rất nhiều người, mà thôn trang sửa cầu cũng là chuyện tốt, nàng quyết định để thôn trang ra tiền vốn, mọi người ra sức, làm tốt mứt đào bán lấy tiền sửa cầu, coi như mình ra ý cho mọi người được lợi mà thôi,CốcVũ cũng vui ý làm như vậy.
Sáng sớm,CốcVũ nghĩ mình làm mứt đào xong, rồi mời Trần Vĩnh Ngọc qua, mứt đặt trước mắt dễ thuyết phục người hơn, thậm chí nàng còn nghĩ làm nhiều một chút để hắn cầm đi thuyết phục người thôn trang.
CốcVũ cho rằng mình thức sớm, chờ nàng rửa mặt đi ra hậu viện mới biết được, trong hậu viện đã có tiếng người lanh lảnh, Tiểu Hà và Tiểu Mãn gọt vỏ đào, Văn thẩm và Hứa Tần Thị bỏ hột, Hứa Thị còn chưa đi qua, Vương Thị thấy Hạ Xuyên tại kia quấy rối liền đi qua ôm hắn vào trong ngực, mà thịt đào đã đầy một cái ki.
CốcVũ nhức đầu, ngượng ngùng cười cười, "Ta còn tưởng rằng mình sớm đâu, ai ngờ các ngươi càng sớm hơn, đều là ta làm liên luỵ các ngươi phải dậy sớm."
Nước quả đào lọc qua tay Hứa Tần Thị, từ kẽ tay chảy ra ngoài, nàng lấy đào nhừ trong tay nhét vào miệng,CốcVũ cản lại nói buổi sáng chưa ăn gì mà ăn quả đào như vậy sợ không tốt lắm, Hứa Tần Thị luyến tiếc nhổ ra, nuốt xuống rồi mới nói: "Có liên luỵ gì, người già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577406/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.