Tiểu Hà không hề để ý đến lời nói châm chọc của Trần Giang Sinh, vẫn cười hì hì, "Giang sinh ca, vốn là như vậy a, sen trong sông nhiều thì nhiều, ta thêu một hai đóa là đủ rồi, vì sao phải muốn tranh bao nhiêu cái đâu?"
Giang thị sờ đầu Tiểu Hà, lại hướng về phía Trần Giang Sinh bĩu môi, "Ngươi xem ngươi, ngay cả muội muội cũng ngươi cũng không bằng, sao so được chứ?"
Trần Giang Sinh ngượng ngùng cười, vặn ngón tay không nói chuyện.
Mấy người chọn vải xong, tiểu nhị bao lại, tính ra Vương thị nhiều nhất, lớn nhỏ già trẻ cộng lại mua cho 10 người, ôm cũng rất gọn gàng, Giang thị và Văn Thị giúp đỡ nàng cầm, đều tự xách một gói đồ.
Do Giang thị đề nghị, mấy người đem đồ đặt ở tửu lâu, xong mới tiếp tục đi mua cái khác.
Vương thị lại mua một ít giấy hồng cùng điểm tâm, thịt cũng mua không ít, nghĩ lại mua cho Linh Nga hai đôi giầy thêu, thêm một khối vải màn, Giang thị và Văn thẩm cũng mua không sai biệt lắm, nghĩ có xe trâu, Văn thẩm lại mua hai cái bình nói dùng để muối đồ ăn, đựng đồ cũng được.
Mọi người về tới tửu lâu là lúcCốcVũ đi tới, để lại Lí Đắc Tuyền mua một bộ dụng cụ xong lại đi, nói là muốn đi một lúc mới trở về.
Ai ngời mọi người đều đem đột lên xe trâu xong, Lí Đắc Tuyền mới trở về, không chỉ một mình hắn, còn kéo theo một con trâu.
CốcVũ đầu tiên hỏi, "Cha, ngươi mua trâu?"
Lí Đắc Tuyền kéo trâu như một ông chủ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577374/quyen-1-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.