Về đến nhà, Hứa Tần Thị thấyCốcVũ và An Cẩm Hiên một thân bẩn hề hề, tóc bù xù không nói, xiêm y như là lăn qua bùn nhão, tức giận mắng, "Hai con khỉ con này, thật là không thành thật, đi trấn trên bất quá phải đi một y quán, cũng không phải đi cấy mạ, sao mang một thân như vậy về."
CốcVũ bọn họ cười cười, nhất thời không biết trả lời sao, chỉ là ngây ngốc cười đi thay quần áo.
Bộ quần áo lần trước từ núi về, bị rách vài chỗ, ống tay áo cũng bị xé xuống. Cũng may Tiểu Mãn khéo tay, đem tay áo tháo ra, ống tay áo cũ để dành làm hài, cẩn thận cắt cái mới vào, nhưng tìm không thấy vải hợp với màu xanh nước biển, dùng màu hồng cánh sen, nhìn càng khác biệt, trên người mụn vá cũng không theo quy tắc, nhưng doCốcVũ ra chủ ý, khâu thành hình dạng khác nhau, cũng không tốn vải, đem ống tay áo thừa lại gia công sơ mà thôi. Vương thị thấy như vậy rất ủy khuấtCốcVũ, muốn đem một đóa hoa sen đang thêu dở khâu vào,CốcVũ không chịu, đoá hoa kia là mấy chục văn tiền, tốn mấy mươi văn đó không bằng mua một thân quần áo mới, nên mặc như vậy thôi.
An Cẩm Hiên cũng thay quần áo, đi ra thấyCốcVũ mặc bộ này, tưởng là mới, nhìn kỹ mới phát hiện, màu xanh, màu hồng cánh sen phối rất đẹp, hoa sen căn bản là không cần, có xiêm y phụ trợCốcVũ càng xinh xắn hơn, hắn thầm nghĩ, bộ dángCốcVũ như vậy không phải là hoa sen duyên dáng yêu kiều sao.
CốcVũ thấy hắn sững sờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577366/quyen-1-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.