Sáng sớm hôm nay,CốcVũ tỉnh giấc, mỗi tối cùng Tiểu Mãn chen chúc trên một cái giường, nàng ngủ không thoải mái, thật sự quá nóng, cũng không muốn ở trong phòng, Hứa Tần Thị mỗi buổi tối, đem một thùng đầy nước để ở trong phòng, nói là có thể hạ nhiệt, nhờ vậy mới đỡ hơn một chút.
Nóng còn chịu được, muỗi thật sự rất chán ghét, ong ong bên tai bay tới bay lui, trong nhà một cái màn cũng không có, buổi sáng ngủ dậy bị đốt đầy người.
Đối với cuộc sống thôn trang Hứa Tần Thị đều có biện pháp, nàng dắtCốcVũ, Tiểu Mãn đi cắt một bó to ngải cứu về, phơi khô một nửa rồi cột chặt thành bó nhỏ, đến tối đốt, xem như chống đỡ sụ tấn công của muỗi.
Hạ Xuyên là đáng thương nhất, tuổi hắn quá nhỏ, ngửi lá ngải cứu hắn liền ho khan, Vương thị cả đêm không quá dám ngủ, giúp hắn đuổi muỗi, cứ thế buổi sáng dậy thần sắc uể oải.
CốcVũ mỗi khi thấy làn da non mịn của Hạ Xuyên dầy một tầng hồng hồng dấu muỗi đốt, nàng rất đau lòng, thấy hình dung Vương thị tiều tụy, lại càng đau lòng không thôi, cái khung giường của Hạ Xuyên rất lớn,CốcVũ đột nhiên nghĩ đến cái khung giường trước kia ở trường học, nghĩ chỉ cần có một chút vải lưới có thể làm màn, về sau không cần chịu tội như vậy.
Nàng lục tung nhà tìm, tựa hồ có gặp qua, nhưng không nhớ ra, vẫn do Tiểu Mãn nhắc nàng, Ninh Bác đưa tới một cái rương nhỏ để ở sau cửa phòng kia.
CốcVũ vui vẻ, chạy nhanh qua, mở ra, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577346/quyen-1-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.