Sau bữa trưa, Kinh Trập cùng An Cẩm Hiên nâng xuồng đi vào, trong tay An Cẩm Hiên còn mang theo một cái thùng, lắc lư không thành bộ dáng, vốn hai người nâng cái xuồng cũng đã cố hết sức, An Cẩm Hiên cánh tay quải một cái thùng, nửa ngồi nửa đi, thật buồn cười. Cốc Vũ vừa thấy, vội chạy tới đỡ cái thùng, trách cứ bọn họ, "Các ngươi thật là, lần lượt lấy từng thứ không được sao? Lo lắng cá bị người cầm đi, trước hết đem cá cầm về để một người ở lại coi xuồng, nhiều lắm đi thêm một chuyến thôi." Nói xong nhìn vào thùng, mấy con cá ở bên trong khoan khoái bơi.
Cốc Vũ trong lòng vui vẻ, "Nha, các ngươi lại bắt được cá! Đêm nay có thể uống canh cá."
An Cẩm Hiên thấy bộ dáng vui sướng của Cốc Vũ, cũng vui vẻ nở nụ cười, thầm nói biết Cốc Vũ thích uống canh cá, minh phải mang thùng đi theo, bằng không dùng dây bện bằng cỏ cột cá về, cá chết sẽ không tươi.
Kinh Trập cũng sửng sốt, lại xót xa, hắn thậm chí có chút tự trách, nếu không phải cha mẹ vì chuyện của mình mới trở lại Đào trang, bọn họ nguyên bản qua rất khá, lúc này, thấy Cốc Vũ bởi vì một con cá mà vui sướng như vậy, hắn đột nhiên cảm thấy không có tư vị gì, càng muốn nỗ lực thoát khỏi khốn cảnh trước mắt.
Hắn nghĩ đến nhập thần, đột nhiên thấy An Cẩm Hiên và Cốc Vũ vui tươi hớn hở khều hắn cười hắn mới hồi phục tinh thần, hỏi lại, Cốc Vũ mới nói: "Cẩm Hiên ca nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577329/quyen-1-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.