Cốc Vũ vốn muốn trò chuyện với Ngọc Nga, nhưng thấy nàng gặp Ninh thiếu gia, hơn phân nửa người trong nhà là khách, lại thiếp vàng lên mặt mình, có chút không vui, mặcta kệ nàng nói chuyện.
Ninh Bác tuy còn tâm tính của đứa nhỏ, nhưng đứa nhỏ cũng có tâm tư của nó, tự nhiên biết ai tốt với hắn, hừ một tiếng, "Ai muốn ngươi đùa với chơi, vừa rồi còn nói ta là trộm đây, hiện tại đã nói ta có kiến thức? Ngươi nói ta có kiến thức gì?"
Ngọc Nga không ngờ đứa nhỏ này phản ứng như thế, ngây người, lập tức quay lại đi lại, "Tiểu thiếu gia ngươi cũng không cần so đo với ta, nói vậy ngươi tới cũng vì trăm ngày của Hạ Xuyên đi, ta là cô cô của Hạ Xuyên."
Vương quản gia tất nhiên có chừng mực, dù sao cũng là khách, khẽ cười nói: "Đúng thế, lúc trước Lí sư phụ vì thiếu gia chúng ta làm cái xe dê, không có chỗ đi, Đào trang không xa không gần vừa vặn đánh xe dê tới."
Ngọc Nga thấy vẻ mặt ôn hoà quản gia, yên tâm. Xem ra Ninh gia đối với Tuyền cũng tốt, thầm nói nếu về sau nếu cầu được Tuyền nói giúp, để ma quỷ trong nhà kia cho chút việc làm, sẽ không cần lo buồn, nàng tính toán nên nói như thế nào, còn chưa kịp mở miệng, Vương quản gia lại đi ra cửa. Nụ cười cứng lại trên mặt Ngọc Nga.
Nàng thấy Ninh Bác còn trừng nàng, lại cười, lấy tay nhè nhẹ phủi trên người Ninh Bác, "Tiểu thiếu gia, ngươi không quen ở nông thôn, nơi nơi đều là bẩn rách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577323/quyen-1-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.