Gần đây, Lí Hà thị bị nữ nhân trong nhà oán giận bên tai không ít, trách cứ nàng đuổi đi bà mối, lại nói nàng lúc trước xử sự không tốt, làm cho nhiều năm như vậy còn bị người nghị luận, ngay cả Lí lão đầu luôn không hé răng cũng nói nàng vài câu, hơn nữa bất chợt thấy Linh Nga khóc, nàng bắt đầu có chút hối hận.
Hối hận cũng đã muộn, không có người tới cửa, nàng không thể mặt dày đi cầu người ta, vấn đề là nếu để nàng đi, còn không biết bị bố trí thế nào, đến lúc đó mất hết mặt mũi không tính, chuyện lại không thành. Lúc không có người, Lí Hà thị vừa trồng rau dọn dẹp, vừa tự tát mình, miệng ngươi này miệng ngươi này, nếu việc hôn nhân của khuê nữ không xong ngươi sẽ hối hận cả đời. Trước mặt người ta vẫn mạnh miệng, "Lãng phí Linh Nga của chúng ta, chúng ta mới chướng mắt nhà những người đó!" Người khác cũng biết tính nết nàng, đơn giản phụ họa hai câu.
Những ngày này, sáng tinh mơ Lí Hà thị đã đi ra vườn trồng rau, ngắt những lá rau già vàng xuống, lựa những luống rau xen lẫn rau dại cỏ dại xanh tốt, nhổ lên, đem rau cỏ nhổ được ra bờ sông rửa, rồi mang về mang theo những giọt nước chảy dài theo bước chân, đang định băm nấu cám heo, đã thấy một cái đầu trong phòng bếp, là Ngọc Nga.
Nàng cười hì hì, bước ra, trên người mặc váy bằng vải thô, "Nương, trong nhà nhiều người thế này, sáng sớm ngài còn phải đi làm nhiều việc như vậy, để các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577302/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.