Trở lại Đào trang, Hứa Tần thị một đường vội vã, ra một thân mồ hôi, nhưng khí tiêu không ít. Nàng về nhà ngồi xuống, uống qua trà Tiểu Mãn pha, xong mới cùng Hứa thị, Vương thị đem tình hình tinh tế nói, còn chưa nói xong nước mắt Hứa thị liền chảy ra.
Khóc một trận xong, Hứa thị như cũ dừng không được, trong lúc nhất thời nghĩ đến Linh Nga, trong lúc nhất thời lại nghĩ đến chính mình, bi phẫn đứng lên, "Linh Nga sao có thể sống như vậy được!"
Hứa Tần thị suy tính làm sao làm rõ sự tình với Lí Hà thị , nào biết Hứa thị đem đôi giày vải trẻ con trong tay nhét vào tay Tiểu Mãn, một tay nâng thắt lưng hướng bên ngoài đi.
Vương thị hoảng, nghĩ hơn phân nửa Hứa thị muốn đi qua bên kia nói, vội gọi lại, "Nhị tẩu! Ngươi có thân mình đừng đi quá mau!”
Cốc Vũ đã chạy qua đỡ Hứa thị, Hứa Tần thị tuy rằng cũng gấp, nhưng cũng minh bạch: "Cốc Vũ nương đừng nóng vội, nàng bị nhiều năm ủy khuất như vậy, tốt xấu phát ra cũng tốt, một người bị ép buộc sẽ thay đổi, nhiều năm như vậy thật sự là làm khó nàng, chỉ là không thể quá mau, ta nhanh qua xem."
Vương thị lúc này không nghĩ nhiều như vậy, lỗ mãng một câu, "Tiểu Mãn, xem Hạ Xuyên!"
Tiểu Mãn trong lúc nhất thời lơ đãng đáp ứng, mãi nghĩ đói bụng phải làm sao bây giờ đang muốn hỏi nương, nương đã như một trận gió bay ra cửa.
Lí Hà thị lúc này đang ngồi ở trong sân, vui vẻ nghĩ đến lời bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-vien-coc-huong/1577300/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.