Tại hoa viên Bạch Mai Cung, sở dĩ được gọi là Bạch Mai vì Liễu phi vốn thích hoa mai, hoàng thượng vô cùng sủng ái Liểu phi nên ban cho nàng một hậu viện trồng toàn mai. Điều này cho thấy vị trí của Liễu Phi trong lòng hoàng thượng là như thế nào rồi. Liễu phi tính cách tao nhã, hiền dịu, nàng cực kì yêu thích hoa, không chỉ có bạch mai mà còn rất nhiều loại hoa khác nữa đều do một tay nàng chăm sóc. Trong hoa uyển của Liễu phi, Uyển Băng và Uyển Lam nhàn nhã uống trà thưởng hoa. Uyển Lam tấm tắc khen ngợi:
- Muội muội quả thật khéo tay à, nơi đây có nên gọi là Ngự hoa viên thứ hai không?
Uyển Băng mỉm cười, thuận tay rót cho Uyển Lam một tách trà:
- Tỷ tỷ làm muội thấy hổ thẹn quá. Cái tẩm cung nhỏ bé của muội soa so với Ngự hoa viên được chứ.
Uyển Lam cầm quạt đi về phía trước ao sen, nàng nhìn những hoa sen cứ lay động khi cơn gió thổi qua như lòng nàng bây giờ vậy, tuy tĩnh lặng nhưng trong lòng dang dậy sóng. Không gian yên ắng đang bắt đầu xâm chiếm sự tự nhiên giữa hai người, Uyển Băng biết khi cái thánh chỉ nạp trắc phi được ban xuống thì tỷ tỷ nàng đơn nhiên sẽ không khỏi đau lòng nhưng tình thế như thế này còn cách giải quyết nào tốt hơn sao. Hàn vương vì muốn cưới Diệp cô nương kia nên đã xin huỷ hôn hoàng thượng chỉ còn cách là nhượng bộ để mọi chuyện có thể im xuôi.
- Tỷ tỷ! Tỷ đừng buồn nữa. Rồi Hàn vương sẽ nhận ra tâm ý của tỷ thôi.
Chàng sẽ nhận ra sao, luôn miệng mắng ta là độc phụ. Chính phi chưa vào cửa mà trắc phi đã vào trước, chàng coi ta là gì chứ? Uyển Lam cụp hai mắt xuống, chưa bao giờ nàng thấy mình thảm hại như thế này.
- Uyển Băng! Muội có biết ta đối với chàng ấy là nhất kiến chung tình. Vậy mà chàng ấy lại xem ta là cái gai trong mắt, một cái nhìn ấm áp chàng cũng chưa từng dành cho ta.
Uyển Băng đặt tay lên vai Uyển Lam: tỷ làm nhiều chuyện như vậy để ở bên Hàn vương nhưng những chuyện đó thật sự là không khiến cho Hàn vương cảm động mà ngược lại còn căm ghét tỷ hơn.
- Tỷ tỷ! Muội nói điều này được không?
Uyển Lam nhìn Uyển Băng:
- Yêu một người không nhất thiết là phải tranh giành người đó về ở bên cạnh mình. Tỷ có biết vì sao muội biết hoàng thượng có ba ngàn cung tần mỹ nữ nhưng vẫn đồng ý hôn sự này không?
Uyển Lam lắc đầu, lúc đầu khi phụ thân ngỏ ý với nàng là hoàng thượng muốn tuyển phi nhưng lúc đó Uyển Lam lại một mực không chịu, cuộc sống trong cung cấm quả thật nàng chịu không nổi, nàng đã nguyện làm một đôi uyên ương với Hàn Phong nên muội muội mới thay nàng vào cung.
- Lúc tuyển phi, phụ thân đã định là cho tỷ tỷ nhập cung nhưng vì tỷ tỷ nói là đã có người trong lòng nên phụ thân không nỡ cưỡng ép tỷ.
Uyển Lam thắc mắc:
- Vậy là muội bị ép gả đúng không? Tỷ xin lỗi đã làm liên luỵ đến muội
Uyển Băng chỉ cười:
- Muội cam tâm tình nguyện gả cho chàng vì đó là tình yêu là tất cả của muội. Trong một lần hoàng thượng di giá đến phủ của chúng ta, muội đã gặp hoàng thượng và yêu chàng từ đó. Muội biết hoàng thượng có rất nhiều phi tần nhưng muội chỉ cần ở bên cạnh chàng, chia sẻ với chàng, nhìn chàng vui vẻ, không phải vì muội mà bận tâm thì muội đã hạnh phúc lắm rồi.
Nghe câu chuyện của Uyển Băng, Uyển Lam thấy muội muội mình thật đáng thương, vì yêu mà sẵn sàng đánh đổi, liệu Uyển Lam nàng có cao cả được như vậy.
- Muội muội! Ta đã hiểu ý muội. Khi nào muội không vui có thể tìm ta, tỷ muội ta hàn huyên tâm sự. được không? Muội đó, quả thật là giống phụ thân cái tính nhẫn nhịn à, luôn cam chịu mọi thứ.
Hai người lại tiếp tục trò chuyện thêm một lúc, Uyển Lam mới về phủ. Uyển Lam quyết định sẽ học làm một vợ tốt, giúp đỡ cho phu quân của mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]