*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: BộtChú Ngô và anh về đến nhà, bị thím Ngô cằn nhằn vì đưa trẻ con đi bán củi.
Bà ấy thấy không ổn, lại không biết phải tỏ vẻ tức giận tới mức nào. Giận điên lên có lẽ sẽ khiến người khác nghĩ bà tỏ vẻ cho họ xem, bởi có trách chú Ngô thế nào, thì vất vả cũng đã vất vả rồi. Nhưng nếu chỉ giận cho có, e là càng giả tạo hơn.
Thím Ngô vừa nói vừa để ý vẻ mặt của cậu Tư, anh vẫn bình tĩnh, không oán hận chút nào. Vẻ cuống quýt và lưỡng lự của bà ấy khiến chú Ngô đắc ý lắm, bởi ông cảm thấy mình và cậu Tư có giao hảo, mà vợ thì không.
Nghĩ tới việc này, ông ấy vừa khoe “Ôi dào!” vừa thân mật kéo cậu Tư, không nhìn thím Ngô nữa: “Cứ ru rú trong thôn mãi, cu cậu không được ra ngoài lại ngột ngạt thì sao?”
Ông ấy kéo cậu Tư tới bàn ăn, ngửi thấy mùi cơm chín nên cầm bánh bao lên trước, tiếp đó cho cậu Tư một cái: “Hôm nay cu cậu còn mua sách bằng tiền mình kiếm được đấy!”
Bọn họ về nhà quá muộn, lũ trẻ trong nhà đã ăn cơm và lên giường ngủ từ lúc sẩm tối rồi. Lúc này chỉ còn lại mấy người, thím Ngô cũng không biết phải nói gì, đành xoay người đi hâm rượu cho chồng.
Cậu Tư nhận bánh bao, càng khiến chú Ngô thấy anh là một cậu bé ngoan. Ông ấy thoải mái, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tro/1247339/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.