- Ơ...hai người...hai người...?
Trầm Uyển từ bên trong bước ra, lập tức bắt gặp cảnh hai người đàn ông đang đánh nhau. Tất cả mọi người thì xúm lại, thuộc hạ hai bên thì ra sức ngăn cản chủ nhân của mình. Nói chung là một khung cảnh vô cùng "náo nhiệt" ha.
Cô nhất thời tò mò mà bước lại nhìn xem sao, không ngờ lại bắt gặp cảnh cha ruột và cha nuôi đang đánh nhau...
Thôi toang rồi!
Trời ơi, bọn họ đang làm cái quái gì ở đây vậy?
- Hai người mau dừng tay lại.
Trầm Uyển hoảng quá hét lên, cô chạy đến ôm lấy tay Ngự Trầm Quân, không cho phép hắn đánh Cung Mặc nữa. Do quá đột ngột, suýt chút nữa Cung Mặc còn đánh trúng cô. May mà Ngự Trầm Quân phản ứng kịp thời, vươn tay ôm lấy Trầm Uyển lại.
Thế là Trầm Uyển đã thành công ngăn lại hai người đàn ông đáng sợ đang đấm đá nhau.
- Uyển...Uyển...
Có trời mới biết, khi nhìn thấy Trầm Uyển bình an vô sự xuất hiện, Ngự Trầm Quân đã vui mừng cỡ nào. Hắn cứ thế ôm chặt lấy cô như không muốn buông tay.
Trầm Uyển áy náy, vỗ vỗ lưng trấn an Ngự Trầm Quân như đang trấn an một đứa trẻ.
- Em không sao, không sao rồi.
Phía đối diện, Cung Mặc lập tức đen mặt lại. Hắn tỏ ra bất mãn:
- Uyển Nhi, con lại đây cho ta.
Chết tiệt, con gái ruột của Cung Mặc này lại dám trước mặt hắn ôm ôm ấp ấp kẻ thù không đội trời chung. Nếu có thể, Cung Mặc chỉ muốn ngay lập tức đưa Trầm Uyển đi mà thôi.
Trầm Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/1807896/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.