Bóng đêm mị hoặc dần trôi qua, dường như cả cô và hắn đều trải qua những phút giây cao trào hạnh phúc nhất...
Trầm Uyển mệt mỏi nằm trong vòng tay ấm áp của Ngự Trầm Quân, mà lúc này hắn cũng đã kiệt sức nên ngủ say rồi. Cô mở mắt ra ngắm nhìn khuôn mặt đẹp trai của hắn, bên môi cong lên tủm tỉm cười.
Cô vẫn nghĩ Ngự Trầm Quân không phải là người, lúc nào cũng tinh lực dồi dào như vậy. Nhưng cũng có ngày cô nhìn thấy hắn mệt mỏi ngủ thiếp đi ngay sau khi qua đoạn cao trào như vậy.
Cũng phải, bình thường Ngự Trầm Quân ở công ty bận rộn như thế đã đủ mệt lắm rồi, cộng thêm cả khi nãy nữa...
Trời ạ, liệu có phải là do cô khi nãy mạnh mẽ quá không?
Vừa nghĩ hai má cô lại càng nóng bừng lên, quả thật khi nãy...cô cứ ngỡ là mình không phải là Ngự Trầm Uyển nữa rồi. Chưa bao giờ cô dám tưởng tượng ra rằng mình có thể lớn mật đến thế.
"Aaa, khi nãy mày bị tẩu hoả nhập ma rồi ư?"
Trầm Uyển xấu hổ vô cùng, cô chui rúc vào trong chăn. Không may bàn tay cô lại chạm phải "cái đó" đang trần chuồng của hắn. Nó nóng bỏng như có một luồng điện chạy qua người cô vậy.
A!
Cô giật mình, vội vã rụt tay mình lại. Cô hứa, từ giờ trở đi sẽ không bao giờ làm ra cái chuyện đáng xấu hổ này nữa đâu. Huhu, phải làm sao đây, ngày mai biết đối mặt với hắn như thế nào đây?
Trầm Uyển quay mặt sang chỗ khác cố nhắm mắt đi ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/1807863/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.