(71)
Dường như suốt cả buổi, căn phòng màu hồng đều rơi vào trạng thái trầm lặng. Ngưng Tịnh vẫn ngồi quan sát sự thay đổi từ nét mặt của Trầm Uyển. Lúc thì thấy Trầm Uyển thở dài, lúc thì cau mày, lúc thì bất lực ngồi ôm chân trên ghế sofa sang trọng như đứa trẻ lạc lối. Dường như, Trầm Uyển đang hoang mang suy nghĩ...
Đúng vậy, chuyện tình cảm đến đột ngột thế này, cho nên Trầm Uyển phải suy nghĩ thật kĩ lưỡng.
Căn phòng im lặng được thêm một lúc nữa. Trầm Uyển lúc này vẫn còn đang hoang mang tột độ trước những lời nói của Ngưng Tịnh. Yêu Ngự Trầm Quân ư? Chuyện này, cô chưa bao giờ nghĩ đến. Liệu cô và hắn ta có thể yêu nhau được hay sao?
Ngưng Tịnh coi Trầm Uyển như một người tri kỉ của mình, cô luôn mong muốn Trầm Uyển sẽ được hưởng những thứ tốt đẹp nhất. Mà Ngự Trầm Quân, có thể thấy rằng hắn ta thực sự yêu Trầm Uyển. Ít ra về phương diện này, phán đoán của Ngưng Tịnh chưa bao giờ là sai.
Trầm Uyển ngước mắt lên nhìn Ngưng Tịnh, dường như cô đang biểu lộ ra sức yếu đuối nhất trong mình. Suy nghĩ kĩ càng, cô khẽ cắn môi, nhỏ giọng hỏi Ngưng Tịnh:
- Em...em và cha nuôi liệu có thể yêu nhau được không?
Nghe câu nói này của Trầm Uyển, Ngưng Tịnh vô cùng vui mừng vì cuối cùng cô cũng đã nghĩ thông suốt. Nắm lấy bàn tay nhỏ của Trầm Uyển, Ngưng Tịnh thật lòng khuyên nhủ:
- Nếu như em thật sự yêu cha nuôi của em, hãy dũng cảm mà theo đuổi nó.
- Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/1807858/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.