(69)
Ở bên dưới nhà chỉ náo nhiệt được một lúc, Hoắc Thường Nghị cũng đã rời đi, để Ngưng Tịnh ở lại với Trầm Uyển. Ngự Trầm Quân cũng đã đến DG.
Ngự Uyển Viên kiêu sa như toà lâu đài giành cho công chúa, lúc này chỉ còn có hai người phụ nữ xinh đẹp. Bên ngoài là đám người hầu, vệ sĩ canh gác nghiêm ngặt, đảm bảo tốt nhất sự an toàn của Trầm Uyển và Ngưng Tịnh.
Trầm Uyển lúc này mới bước xuống lầu, cô đi đến chỗ Ngưng Tịnh đang ngồi. Cô có thể nhìn rõ, hai má Ngưng Tịnh hiện giờ vẫn còn hơi ửng hồng. Khi nãy Hoắc Thường Nghị quả thực đã đùa quá trớn rồi. Toàn bộ cảnh tượng ban nãy, cô đều nhìn thấy cả.
- Chị Ngưng Tịnh.
Ngưng Tịnh có chút giật mình mà quay sang Trầm Uyển. Liệu có phải khi nãy cô thấy hết rồi không?
- Chị nghe Hoắc tiên sinh nói, là em muốn gặp chi hả?
Ngưng Tịnh vội đổi chủ đề, vì sợ Trầm Uyển sẽ hỏi về chuyện giữa cô và Hoắc Thường Nghị.
Trầm Uyển cười cười tinh nghịch, cô không muốn thấy Ngưng Tịnh khó xử nên cũng không hỏi thêm gì, liền kéo tay Ngưng Tịnh lên tầng:
- Đúng vậy, em muốn cho chị xem một thứ này.
Kéo Ngưng Tịnh vào trong phòng của mình, Trầm Uyển đóng cửa lại. Bình huân hương ở trong phòng Ngự Trầm Quân khi nãy, cô đã lén mang vào đây. Không biết Ngưng Tịnh có phát hiện ra điều gì khác lạ về bình huân hương này không, nhưng cô vẫn muốn kể cho Ngưng Tịnh nghe về sự tồn tại của nó.
Pheromone, rốt cuộc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/1807856/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.