(55)
Vào lúc này, tôi chỉ muốn em ở bên.
...
Thấy cửa phòng không khóa, Trầm Uyển lập tức mở xông vào phòng. Trước mặt cô là một khung cảnh vô cùng hỗn độn, đồ đạc thì vứt tung tóe khắp nơi. Suýt chút nữa cô bị còn ngã vì va phải những đồ đạc lộn xộn lăn lóc dưới sàn. Nhưng mà, Ngự Trầm Quân đâu rồi?
Trầm Uyển lo lắng vô cùng, cô lập tức bước vào phòng, đảo mắt xung quanh căn phòng để tìm kiếm bóng dáng của Ngự Trầm Quân. Cuối cùng cô cũng tìm thấy hắn, hắn đang ngồi ở một góc tối trong phòng. Nhưng mà sắc mặt của hắn không được tốt cho lắm.
Cô chậm rãi bước về phía hắn, ngồi xuống bên cạnh hắn. Nhưng cô chưa kịp mở miệng thì âm thanh băng lãnh đã vang lên:
- Cút đi.
Ngự Trầm Quân đau đớn ngồi tại một góc phòng, hắn không cần biết là ai xông vào phòng. Chỉ là bộ dạng này của hắn, hắn không muốn cho bất kì ai nhìn thấy.
Mỗi tháng Ngự Trầm Quân đều phải chịu đựng nỗi đau dày vò thể xác này, tới giờ hắn cũng đã quá quen rồi.
Bị đuổi đi, nhưng Trầm Uyển lại không hề có ý định đi ra ngoài, ngược lại cô còn nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của hắn. Trong bóng tối, cô không thể nào nhìn ra bàn tay đã từng nhuốm đầy máu tươi đó đang nổi gân xanh vì đau đớn.
Cô nhẹ nhàng cất lời:
- Cha nuôi, là con đây.
Cô không biết vì sao Ngự Trầm Quân lại thành ra như vậy, nhưng có vẻ như hắn rất đau đớn. Không hiểu sao khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/1807842/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.