(34)
Ngự Trầm Uyển ngước đôi mắt vô hồn nhìn tên ác ma trước mặt, câu nói của hắn thật khiến cô nực cười. Cô nhếch môi cười ảm đạm, đôi mắt long lanh ngấn nước nhưng nhanh chóng bị cô mạnh mẽ gạt đi.
- Sao? Cha nuôi cũng định quản việc tôi hận hay không hận ông ư?
Câu nói của cô lạnh nhạt vô cùng. Tới nước này rồi, còn gì để mất nữa? Cô cứ nghĩ, trên đời này mình còn người thân, đó là cha nuôi của cô. Thế nhưng, cho tới ngày hôm nay hắn đã làm những gì với cô? Hắn căn bản không phải là con người, hắn chính là một tên ma quỷ.
Ma quỷ!
Ngự Trầm Quân đáy mắt vô cùng phẫn nộ, lập tức tăng lực ở tay mà bóp mạnh lấy cằm nhỏ của cô hơn. Đôi mắt lạnh lẽo sâu thẳm như muốn xoáy sâu vào đôi mắt vô hồn của cô, tựa như một tên ác ma đại nghịch bất đạo.
- Em cố tình muốn chống đối tôi?
Biết rõ cơn thịnh nộ của hắn lại sắp ập tới, thế nhưng lần này Trầm Uyển lại vô cùng bình thản mà nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm kia, khóe môi cong lên cười châm biếm.
- Phải đấy, thì sao nào?
Cùng lắm là hắn giết cô, tới lúc đó dù cô có làm ma đi chăng nữa nhất định cũng sẽ không tha cho hắn.
Ngự Trầm Quân cười lạnh lẽo:
- Em đang làm một việc ngu xuẩn!
Câu nói của hắn tựa như là một lời khẳng định, khẳng định rằng sự quật cường của cô thật là ngu xuẩn.
Ngón tay thon dài nhưng vô cùng lạnh lẽo vuốt ve
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-tinh/1807821/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.